Y Thy
Từ Lúc Quen Em
Từ lúc quen em rồi
Tôi không c̣n làm thơ
Có giấy mực nào viết
Thành lời tôi yêu em?
Em là người cai ngục
Nhốt cơi ḷng tôi đây
Mỗi khi tôi cầm bút
H́nh bóng em đong đầy
Em! Em! Em! và Em
Chỉ có em mà thôi
Từ khi yêu em rồi
Tôi không c̣n thi sĩ...
Nụ Hôn Tưởng Tượng
Đêm qua nằm dệt mộng
Mơ thấy em trong ṿng tay
Em trao tôi nụ hôn
Sáng nay thức giậy cũng c̣n say
Một nụ hôn tưởng tượng
Vậy mà hay.
Tối nay cố ngủ sớm
Nằm dệt mộng, mơ em đến
Lần này hứa không để yên cho em hôn
Nhưng, chờ măi
Không thấy em trở lại
Trằn trọc.
102002
Chuyện Con Đường
Bên khung cửa sổ, nh́n xuống là con đường. Con đường có hàng cây xanh, bóng mát. Mỗi lần khi tan trường, em dùng lối này để về nhà.
Đứng trên, nh́n xuống, nh́n măi cho đến bóng em xa tít, mờ dần rồi khuất hẳn.
Giờ, đă lớn. Tôi, vẫn c̣n đứng đây để đợi một h́nh bóng hôm nào. Bóng em đâu c̣n đó, em đă lớn, và đă ra đi.
Con đường
em thường đi ngang
Mỗi trưa khi tan trường về
Tôi đứng nh́n em chẳng nói
C̣n em…..
cúi đầu lặng thinh
Đă bao năm rồi,
trôi đi
Tôi c̣n đứng đó đợi chờ
Nhưng giờ em đâu c̣n đó
Em đă đi rồi…
sao em?
Ừ, Yêu Chi Cho Khổ
Lần đầu quen với môi hôn
Ta tập bỏ trường bỏ lớp
Bỏ cả việc làm chạy theo tiếng gọi con tim
Ta biết yêu em trăm ngàn lần khổ
Có sá ǵ những lớp học cỏn con...
Em thường bảo ta làm này, làm nọ
Ḷng không muốn, nhưng cũng làm em vui
Ừ, t́nh yêu đầu thường giận hờn vu vơ
Và ta tập làm thơ
trao tặng.
Những vần thơ không đăng
im lặng
Chỉ cho em đọc.
Em thường đứng trước gương làm duyên, làm dáng
Bảo ta ngắm em đẹp hay không?
Trả lời sao em cũng chẳng vừa ḷng
Ừ, yêu chi cho khổ
Lần đầu quen với môi hôn
Ta cũng biết (rằng) quen phiền muộn
Nhưng mà sao vẫn cứ yêu
Ừ, yêu chi cho khổ...