Trang chính | Thơ | Văn | Tác phẩm | Đọc thơ | Nhạc chọn lọc | Trang Phật giáo | Liên lạc
MÙA SEN
Thư ṭa soạn số 78, tháng 05.2018
Lá và cành khô đă găy đổ, giạt theo mặt hồ từ những ngày tàn xuân. Một số cành khác đă mục rữa từ dưới nước, nhưng vẫn gắng bám rễ nơi śnh lầy, đong đưa những chiếc lá khô teo rúm cho đến khi thực sự bật gốc. Rồi một ngày, hai ngày, rồi nhiều ngày qua đi... khi nắng hạ oi ả nóng bức bắt đầu thiêu đốt những lá khô sót lại cuối mùa, những chồi xanh mơn mởn của lá sen vươn lên; từng lá, từng lá, mở ra tṛn đầy, mạnh mẽ như thể đang chuẩn bị bảo vệ, chào đón sự xuất hiện phát tiết của những cành hoa. Và khi lá đủ lớn, màu trở nên xanh thẫm hơn, th́ những nụ sen cũng vừa trồi khỏi mặt nước, đong đưa theo làn gió nhẹ trưa hè.
Thế gian như ao tù vẩn đục. Con người và chúng sinh lặn hụp trong ấy. Mịt mờ bụi đỏ, rêu xanh. T́m vui trong những tṛ chơi tạm bợ. Tranh giành những điều vớ vẩn, vu vơ. Tham lam chiếm đoạt của người. Sân hận gieo rắc tai ương cho kẻ khác. Si mê đẩy xô nhau vào những hầm hố của khổ đau và nỗi chết. Hăm hở đốt cả tuổi thanh xuân cho những giấc mộng hăo huyền. Quờ quạng một đời chỉ để vinh danh một cái tôi hay nhiều cái tôi giữa trùng trùng những cái tôi vô minh, điên đảo. Một đời, hai đời, rồi nhiều đời trôi qua... cho đến khi ánh triêu dương bừng lên sau đêm dài đằng đẵng u mê, Người đă hạ sinh nơi trần gian mộng mị nầy.
Không có sự mặc khải của thần linh hay sự ủy thác từ bất cứ quyền năng tối thượng nào, Người đă đến với những bước chân trần của con người, như bao nhiêu người, bao nhiêu sinh loại đă sinh ra nơi đây. H́nh thể và tinh thần của Người cũng mượn hợp chất của đất, nước, gió, lửa, tâm thức, không gian, và thời gian trần thế; để từ đó, Người có thể cảm được nỗi thống khổ vô vàn của chúng sinh vạn loại. Người đă có ngai vị vững chắc của một vương quốc để trải nghiệm cuộc sống vương giả cao sang; đă bước xuống đời sống dân dă để chia sẻ cơn đói lạnh triền miên của những kẻ bần cùng hạ tiện. Người đă làm con, làm chồng, làm cha, để rung động xót xa về nỗi ly biệt của t́nh thường. Người đă dăi dầu trải thân dưới những cơn mưa tầm tă, dưới những ngày nắng bỏng cháy rát thịt da, dưới những đêm sương giá lạnh và những mùa tuyết phủ mênh mang, tê cóng đến tận xương cốt. Rồi một sớm tinh mơ nơi rừng già tịch lặng im vắng, Người đă nh́n ra tất cả sự thực của thế gian, của tất cả vạn loại chúng sanh, của tận cùng vô biên thế giới. Ánh đạo từ đấy bừng khai. Chân trần rảo khắp bao vương quốc và lănh địa xa xôi. Từ hàng đế vương đến người hạ tiện, từ hàng tu sĩ đến kẻ cùng đinh, ai cũng được b́nh đẳng tiếp nhận và thực hành những sự thực cao cả (1) để vượt thoát khổ đau, đạt đến cảnh giới an vui tuyệt đối.
Ḷng tràn ngập niềm hoan hỷ và tri ân sâu xa đối với Đức Phật và giáo pháp vi diệu của Ngài, tự cảm nhận đời ḿnh thật hạnh phúc, quá hạnh phúc! Và cũng thật tuyệt vời khi nhận ra rằng chính ḿnh và tất cả sinh loại nơi trần gian nầy đều bao hàm phẩm tính cao quư của Như Lai (2). Nghĩa là, không riêng Đức Phật, mà tất cả mọi người đều có khả năng đạt được toàn giác, nếu tri kiến, tư duy, sống và nỗ lực thực hành đúng đắn theo con đường Ngài đă đi qua.
Người đă một lần sinh ra, đă một lần đi qua cơi nầy với bước chân trần trụi của một du sĩ không nhà. Dấu chân năm ấy đă phai nḥa đi theo gió bụi trần gian, nhưng âm hưởng c̣n dội măi đến ngàn sau. Sinh ra như thế, là bất sinh; đi qua như thế, là bất diệt.
Bầu trời trong vắt khi nắng hạ đầu mùa trở nên vàng hanh, thúc đẩy mầm sống của những ǵ khô chết, làm bừng lên nhịp sống từ những ao hồ và cánh đồng rộ nở muôn sen. Sinh ra và lớn lên từ nơi śnh lầy ấy, những sen hồng, sen trắng, sen vàng, sen xanh..., khi thời tiết nhân duyên đến, sẽ lần lượt măn khai.
California, ngày 15 tháng 4 năm 2018
Vĩnh Hảo
________
(1) Tứ Diệu Đế hay Tứ Thánh Đế, là bốn sự thực (chân lư) cao cả — giáo lư cốt lơi được tất cả các truyền thống Phật giáo công nhận là nền tảng giáo pháp của Đức Phật, gồm: Khổ đế (chân lư về thực trạng khổ đau), Tập đế (chân lư về nguyên nhân của khổ đau), Diệt đế (chân lư về sự chấm dứt khổ đau) và Đạo đế (chân lư về con đường chấm dứt khổ đau).
(2) Là một trong mười danh hiệu dùng để tôn xưng Đức Phật (Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật-Thế Tôn).
TRỞ VỀ TRANG THƯ T̉A SOẠN CHÁNH PHÁP