Nói thật nhiều rồi im lặng
Làm thật nhiều rồi ngồi yên
Nói hay im: ư vô tận
Làm, không làm: tâm như
nhiên
Ngôn ngữ trần gian vay mượn
hết
Như mây: trùm khắp trời đông
tây
Ngồi đó, trăm năm như núi
vững
Cất chân, nhàn hạ giữa trần
ai
Tài hoa ngọn bút vang văn
giới
Phong nhiêu ư tứ động đàn
thi
Nụ cười ẩn mật lưu thiền
tích
Ánh mắt sâu thẳm hiện từ bi
Mây trôi, nước chảy nhập
ḍng biếc
Ngoài trời, trong nước, tỏa
tuệ tri.
Một sớm hoa cải rợp vườn
đông
Vàng tỏa nương rau, hương
nội đồng
Bụi hồng rũ nhẹ ngày xanh
mới
Thong dong cánh bướm bay qua
sông.
Lồng lộng gió đưa lời kinh
nguyện
Chập chùng sóng đẩy tiếng
chuông ngân
Sinh-diệt nào chia phương
nhất hạnh
Khứ-lai đă tỏ hướng phùng
xuân.