TẠP GHI

Trang chínhThơ  |  Văn  | Sách VH  |  Đọc thơ  Nhạc chọn lọc  |  Trang Phật giáo

 

horizontal rule

 

 

Lời Vào Tập

KỶ YẾU AN CƯ KIẾT HẠ

(Vĩnh Hảo viết thay Ban Văn Hóa Trường Hạ của Giáo Hội Phật Giáo Linh Sơn Thế Giới, tổ chức tại Chùa Linh Sơn, Grand Rapids, Michigan, Hoa Kỳ năm 1996)

 

Ngày nay, do ảnh hưởng thời thế hoặc do sự du nhập của các chủ thuyết hay ư thức hệ phương Tây vào đất nước, hoặc do phải sống đời lưu vong ngay trên chính những mảnh đất phương Tây thiếu vắng các sinh hoạt văn hóa và tôn giáo quen thuộc trước đây ở quê nhà, người phật-tử Việt Nam thường có khuynh hướng đổi mới, cải cách sinh hoạt, cố ư hay vô t́nh bỏ bớt đi một số phong tục và truyền thống cao đẹp của Phật giáo, trong đó có truyền thống An-cư Kiết-hạ.

Thực ra, bất cứ phương diện nào của cuộc sống cũng cần phải có sự cải biến hay đổi mới thích hợp để được tồn tại và phát triển thuận lợi. Đó là qui luật chung của văn minh và tiến bộ. Nhưng cái gốc nếu không được chăm bón giữ ǵn kỹ lưỡng th́ mọi hoạt dụng của cải cách đều trở thành sự vọng động của ư thức vong thân. Chúng ta cứ ham đổi mới, ham chạy theo cái ngọn mà không biết vun bồi cái gốc th́ một lúc nào đó b́nh tâm nh́n lại, ta sẽ giật ḿnh thấy rằng ta không c̣n là ta nữa.

Văn minh trong đạo Phật là ư thức sâu xa về Phật-tính tiềm tàng trong tất cả chúng sinh và nỗ lực công phu tu tập nhằm phá vỡ biên giới của bản ngă nhỏ nhen để quay về, ḥa nhập với Phật-tính vô biên ấy; tiến bộ trong đạo Phật là sự vươn ḿnh tiến đến giải thoát giác ngộ. Không đặt nền tảng trên tiến tŕnh văn minh tiến bộ đó th́ bao nỗ lực cải cách hay đổi mới đều chỉ là hành động của ma vương (như Kinh Hoa Nghiêm nói: "Vong thất bồ đề tâm tu chư thiện pháp, danh vi ma nghiệp" -- ư nói rằng thực hiện các pháp lành mà không xuất phát từ tâm thức giác ngộ th́ những việc ḿnh làm cũng chỉ là hành động của vô minh).

Như vậy, với hoàn cảnh mới tại các nước phương Tây mà biên tế không gian cũng như giới hạn thời gian đều là những chướng duyên ngăn trở sự tu tập cá nhân hay sinh hoạt tu tập có tính cách đại chúng, người con Phật xuất gia cũng như tại gia đều cần phải châm chước, uyển chuyển, để tùy theo hoàn cảnh riêng của ḿnh mà sắp xếp chương tŕnh tu tập thích hợp. Tuy nhiên, phải biết rằng, chương tŕnh có thể thay đổi, nhưng tu tập th́ không nên bỏ qua. Mà trong sự tu tập, nếu chỉ biết khép ḿnh một nơi để mong tự tu tự ngộ, không biết nương bậc cao đức để học hỏi kinh nghiệm, không chịu thân cận giao tiếp với thiện hữu tri thức để trao đổi kiến văn sở chứng, th́ làm thế nào biết được công phu và hành trạng của ḿnh là đúng Chánh Pháp hay đang lạc vào ma sự và ma nghiệp như Kinh Hoa Nghiêm từng nói? Đó cũng là lư do mà trong thiền-môn thường có câu: "Tăng ly chúng tăng tàn, hổ ly sơn hổ bại." Cọp mà ĺa rừng th́ không mạnh, không thắng được các loài khác; tăng ni không tùng chúng tu tập th́ sở hành dễ sai lạc để rồi đi đến chỗ thất bại, sa ngă mà không tự hay biết.

Cho nên, An-cư Kiết-hạ không đơn giản như là một thứ phong tục, tập quán, hay một thứ nề nếp văn hóa cổ truyền mà người ta ǵn giữ như bảo vệ sắc thái đặc thù đầy kỷ niệm của tập thể ḿnh, mà chính là một truyền thống tâm linh, một cơ hội tốt đẹp nhất dành cho hành giả tiến tu đạo nghiệp.

Hành giả các nơi khi cùng tụ hội lại một trụ xứ thanh tịnh để tu tập, không phải chỉ biểu lộ ư nguyện tu tập của ḿnh mà c̣n nói lên tinh thần khiêm cung cầu tiến trên đường đạo. Ngoài ra, việc tự nguyện vân tập và cấm túc tại trường hạ cũng là một thái độ quyết tâm buông xả ngoại duyên chướng cảnh. Mỗi tăng sĩ khi ở trụ xứ riêng của ḿnh phải tự đương đầu và gánh vác bao nhiêu là phật-sự cần giải quyết. Dù phật-sự là việc phải làm, nên làm, nhưng nếu không có an cư cấm túc th́ quanh năm suốt tháng cứ phải loay hoay với công việc, không c̣n cơ hội nào để quay về với chính ḿnh để tự xét, hay quay về với tăng đoàn để trao đổi học hỏi.

..... (lược bớt hai đoạn nói về sinh hoạt của trường hạ tại Chùa Linh Sơn Michigan)

Và để ghi lại những nét tiêu biểu chính yếu của trường hạ cũng như những kỷ niệm và những kinh nghiệm thu thập được sau một tháng an cư, ban Văn hóa của trường hạ xin đúc kết các bài viết thành tập Kỷ Yếu này.

Đây không phải là một tập san văn chương, v́ nó không kết tập bài viết của những người chuyên môn cầm bút. Đây là Kỷ yếu của những hành giả tu tập.

 

 

 

horizontal rule