Chiếc giày

 

Giấc trưa buông hết đường trần

Chiếc giày, chim đậu... thấy gần ư thơ

Trời trong nắng lạnh, sương mờ

Giày treo trên đó tay sờ chân không.

 

 

Cơn điên

 

Cơn điên của thiền sư:

Đốt cháy khối suy tư

Ước lệ đời đạp nát

Về chơi giữa thái hư!

Tĩnh tọa nghe tiếng dế

Đường nhân, ngă lê thê

Mộng dài từ vô thỉ

Thôi! ai ở ta về.

 

 

HUYỀN VŨ

 

 

 

 


 

Trở lại trang THƠ