Cỏ trụi

 

Đôi chân lạc chốn bụi hồng,

Nửa thờ thẫn bước, nửa mong quay về

Thế thời nhiễu loạn sơn khê

Buồn - vui vài thoáng có hề hấn chi?

Ḷng chưa kịp tiếc xuân th́

Tuổi đời đă vội ầm ́ chớm đông.

Phải đâu bến đục bến trong

Mà đưa khách lữ quay ṃng cuộc chơi?

Trên kia dẫu mấy tầng trời,

Ta làm cỏ trụi cũng vơi ưu phiền.

 

(Khuya 28/03/2011)

 

 

 

Tỉnh mộng

 

Giữa đêm trường an nhiên như đă

Giọng thiên thu hối hả dội về.

Giật ḿnh góc nhỏ các khuê

Huơ tay sờ thấy đề huề âm dương.

 

Gió vô t́nh rơi hương bao dặm

Trăng soi mầu, chẳng thắm tịch liêu.

Bây chừ chớm nhớ chợt yêu

Dẫu sao cũng đọng ít nhiều tinh khôi.

 

Chim lạc bầy… th́ thôi đă lỡ

Cá xa đàn… chẳng nỡ trách phiền

Thong dong vào cơi ngă nghiêng

Đôi vai nhẹ hẫng, hốt nhiên quên ḿnh.

 

Ngh́n năm cũ chữ t́nh mấy vẹn

Nửa đời sau ai thẹn với ḷng?

Chỉ c̣n vũ trụ rỗng không,

Đem gieo hạt bụi mà mong vươn chồi.

 

Mây cuối băi êm trôi vài thoáng

Ánh tà dương độc ngoạn đôi lần.

Quanh đời vài kẻ tương lân

T́m vui cho hả tấm thân hao ṃn.                                           

 

29/03/2011

 

VĨNH B̀NH

 

 

 

 


 

Trở lại trang THƠ