Già

 

Sẽ đến một ngày tóc em thôi xanh

Đôi mắt tình không còn long lanh sáng

Bờ môi thơm không buồn khoe duyên dáng

Thiếu nữ thân gầy... ơi , chuyện đã qua

 

Cô bé hôm nào yểu điệu thướt tha

Giờ cằn cỗi con tằm già ôm kén

Chẳng còn nữa nụ hôn, chân rón rén

Tiếng em yêu, trơ trẽn lạ vô cùng

 

Cũng chẳng có ngày hai đứa nhìn chung

Khen đàn trẻ lớn mau như gió thổi

Biết ngày sau chúng có ngu nông nổi

Yêu muộn màng thương kỷ niệm phôi pha

 

Chồng tuổi đời tính sổ đếm ngày qua

Lấp mòn mỏi vết nhăn nheo cằn cỗi

Lớp phấn hồng hoá trang bao nhiêu tuổi

Em đã già, tình cũng sẽ tàn phai

 

Hai đứa mình, chẳng hiểu đúng hay sai

Lần lựa mãi bên cảnh đời trơ trụi

Anh ao ước, ánh lửa hồng tro bụi

Em mong tìm hạnh phúc tấc đất sâu

Ôi cuộc đời... vạn vật thấm bể dâu...

 

HÀN TÂM

 

 

 

 

 


 

Trở lại trang THƠ