Lục Bát Hai Câu 

 

I

vạt áo thiền sư thâm u tịch tĩnh

là chiếu nằm cho muôn thú

thiu thiu

xuất thiền động cõi du miên

nhà sư nhập tiếp cơn thiền định sâu.

 

II

con chim sẻ đậu bờ vai nâu sòng                              

hót vang một bãi                                                       

rồi… bay đi   

du tăng gậy trúc hóa duyên                                        

đi qua chốn ấy bình yên đất trời

                 

III

dưới những cội cây già ngàn tuổi

trong hóc đá lạnh

rú rừng

là đền miếu tối linh thiêng

đại A La Hán mọi miền quán thông

                                                                                   

IV

không ai có thể dạy được thiền

buông bỏ hết

ngồi tréo chân mà thở

ăn tiêu làm lụng vui chơi

cũng ngần ấy việc có người thiền sư. 

 

 

      

Tổ Sư Bồ Đề 

 

Một ngày dài bụi đường thăm hỏi

Rã chân chưa mải miết dạo quanh?

Dựa lưng vách đá vẻ trầm ngâm

Nghe chuyện rong rêu còn ẩm ướt

 

Môt ngày về chồn chân cuộc lữ

Ngồi bên vách đá ngẩn ngơ nhìn

Mải vui ở trọ đâu quê quán?

Rờ rẫm không gian choáng váng tìm

 

Hỏi ra đường sá loanh quanh quá

Hỏi vô cố quận đã bên mình

Một ngày từ xa xôi trăng dõi

Ai người đối mặt đến ngàn sau…

 

BIỂU Ý

 

 


 

Trở lại trang THƠ