Bạch Tuyết

 

 

 

 

Anh Vẫn Yêu Khi Đă Có...
Anh vẫn yêu khi đă có vợ rồi
Sự đời sao lắm chuyện lôi thôi
Phải chăng đây là một thói xấu
Chẳng thể chia ĺa cái thân tôi

Anh vẫn yêu khi đă có vợ rồi
Và vẫn đem chuyện cũ kể vợ anh
Phải chăng đời c̣n nhiều thói xấu
Chấp chi chuyện cũ đă phai phôi

Anh vẫn yêu khi đă có vợ rồi
Hạnh phúc làm sao cho trọn vẹn
Tránh sao lần vô t́nh quá chén
Tránh măi sao buổi lỡ hẹn vợ chờ

Anh vẫn yêu t́nh yêu thủa học tṛ
Những mối t́nh trong sáng ngây thơ
Những mối t́nh không, không đoạn kết
Khiến hồn anh măi măi bơ vơ

Anh vẫn yêu khi đă có vợ chờ
Có lều xanh, lư tưởng, tiếng trẻ thơ
Cái tôi trong anh sâu xa lắm
Cái tôi ít lộ diện bao giờ?

 

Đêm Nhớ
Như tiếng lá rơi lá ĺa cành
Hay tiếng ai lỡ gọi tên anh
Đêm trong cửa sổ bao yên lắng
Tiếng bên ngoài lá rụng thất thanh

T́m châm mồi nến, cho đêm sáng
Mắt căng nh́n theo những ánh sao sa
Đôi mi mọng, tím màu chung thủy
Xót thương trông lá rụng sao sa

Anh hỡi anh nếu t́nh là biển cả
Hăy đến mau mang nhịp sóng du dương
Cho đêm qua trên miền xa xứ lạ
Bằng giấc mơ tàn nhịp thở quê hương

 

Thao Thức
Mong thư anh, mong hoài không ngủ
Chẳng than phiền, chẳng biết trách ai
Đêm vừa tới, dài theo nỗi nhớ
Mong thư anh, mong măi mong hoài

Chỉ ánh trăng không bao giờ nức nở
Chẳng sợ chi, vẫn thức suốt đêm dài
Trăng nghiêng ḿnh, ngó qua khung cửữa sổ
như ghé t́m, như cũng ngóng trông ai

Chỉ ánh trăng vẫn kiên nhẫn miệt mài
Cùng thao thức với người chưa yên giấc
Từng canh qua dài hơn tiếng nấc
Như dỗi hờn, như lỡ trách ai...

 

Hy Vọng
Có một niềm khát khao c̣n sống măi
Những trông mong, hy vọng, đợi chờ
Tôi vẫn sống cho một lần gặp lại
Một người thân quen thưở ấu thơ

Có niềm tin cầu nguyện, ước mơ
Có một ngày gặp lại bạn năm xưa
Có lư tưởng và tấm ḷng chung thủy
Tôi vẫn trông mong, hy vọng đợi chờ

Không sợ buồn, không sợ bơ vơ
Chỉ có gió vẫn hát bài của gió
Làm khô giọt nước lăn trên má
Và ru những giấc ngủ vật vờ

Một lần thôi cho thỏa nguyện mong chờ
Để những trang lưu niệm của ngày xưa
Và tiềm ức một thời vô tư ấy
Trở lại đây như chưa mất bao giờ

Những làn gió thổi giữa trang thơ
Cho niềm khao khát thêm da diết
Để một ngày sau bao ngày biền biệt
Thành một ngày gặp lại bạn xưa

Trang lưu niệm chờ thêm người chung đọc
Để khỏi buồn v́ cảm thấy đơn côi
Và ánh mắt đă bao đêm biết khóc
Sẽ nḥa đi trong ánh mắt rạng ngời ...

 


 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ