Cung Diễm
Ðọc vần thơ cũ
(Ðể tưởng nhớ Tạ Ký)
Bâng khuâng đọc lại vần thơ cũ
Ai gửi sầu theo với nước mây
Nước đi ra bể mây về núi
Sầu chẳng theo, "Sầu ở lại"* đây
Cuộc rượu ngày xưa bên chợ Ðủi
Người đời đã bảo chúng mình say
Mà say, có lẽ mình say thật
Nên mọi thời cơ vuột khỏi tay
Chung đỉnh mà không nên sự nghiệp
Suy tư hằn mấy nếp cau mày
Gió mưa bốn hướng mờ sông núi
Cánh hộc hồng không rộng lối bay
Ngọn bút đã không xoay vận hội
Văn chương thẹn với nước non này
Ðánh liều toan gỡ đôi keo thử
Canh bạc đời thua nhẵn cả tay!
Lỡ bước ngâm tràn câu "ẩm hận"...
Mềm môi men rượu lại thêm cay!
Ðảo điên trong cõi trần ai ấy
Chưa dễ gì ai đã biết ai!
Sụt sùi ngoài hiên mưa nhỏ lệ
Thở dài, ta cũng nhớ ai đây!
Nhớ Quảng Nam
Chiều Quảng Nam buồn mây Hải Vân
Tâm tư nhẹ gợn sóng sông Hàn
Thu giang xao xuyến đôi dòng nước
Hoài cổ trầm tư phố Hội An
Mây Ngũ Hành Sơn trắng thức mây
Trầm gây khói ngát quyện mây bay
Mây thêu dáng Phụng, năm chim Phụng
"Ngũ Phụng Tề Phi" rợp đất này.
_________________________
* "Sầu ở lại": thi phẩm của Tạ Ký