Cung Vũ

 

 

 

Mong

Anh đếm từng vòng kim

quay đều trên mặt nhớ

im nghe hoài tiếng gõ

nhịp đập nhức trong tim...

(Nguyệt Bạch)

 

Vọng

Tóc em nghìn sợi rối

Lòng sầu anh man man

Rụng xuống đời u tối

Khép mắt vọng non ngàn.

(Nguyệt Bạch)

 

Ðã bắt đầu chưa?

ta bắt đầu đi nửa đời sau

gió xuân tê nhức dạ xuân sầu

hồn xuân lịm tắt bên kè đá

nắng xuân nhàn nhạt mưa xuân mau.

 

ta bắt đầu đi nửa đời sau

thế gian lạnh ngắt hạt mưa nhầu

chân run từng bước run từng bước

quạnh quẽ trăm chiều vó dặm câu.

 

ta bắt đầu chưa, nửa đời sau

bước về nhưng chả biết về đâu

bước đi chân vướng vòng tơ tóc

bạc phếch chiều đông bạc trắng đầu.

(Nguyệt Bạch)

 

Gửi người áo trắng

Trưng Vương người áo trắng

Ðường chiều mưa lá bay

Ðã mòn hơi thở ngắn

Mù xa khuất dặm ngoài

 

Trưng Vương nhớ hàng sao

Hoa nắng rọi tình sâu

Thương vết hài khuê các

In vết thuở ban đầu

 

Trưng Vương giờ xa lắm

biền biệt bến bờ kia

Áo em giờ vạt ngắn

Buồn em giờ lê thê

 

Trưng Vương còn hay mất

Ta lạc bước quê người

Mỗi lần ngân tiếng hát

Nỗi nhớ làm sao nguôi...

(Nguyệt Bạch)

 

Thu khúc

vẫn khói mưa thu lửng sợi mờ

vẫn hàng cây khổ mọc chơ vơ

giòng con róc rách ôm lề phố

thác nhỏ lanh tanh gõ mái nhà

mây xám vây quanh ngày lạc xứ

gió vàng thắt lại nẻo quê cha

thương sông nhớ núi sầu miên viễn

cố quận quay đầu khuất dặm xa.

(Hồng Trần)

 

Lục bát

sớm mai trời trở giấc sương

bước qua cầu nhỏ

nghe chuông gọi về

dấu hài xao xác tiểu khê

muông kêu điểm giọt

dầm dề

châu

rơi

đường xa

nửa khúc nhạc hời

huyết hồng đỗ vũ

khóc người ly hương.

(Hồng Trần)

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ