Đặng Tấn Tới
Trước đèn khuya
Việc vặt trong nhà vừa tạm yên
Khuya chong đèn nhỏ sáng trời riêng
Còn nuôi một điểm hồng trang trắng
Bút mực về xa, nóng lửa thiêng.
Chợt cảm
Bao nỗi nhọc nhằn lắng chút thơ
Thềm rêu sương đọng ánh trăng mơ
Tình em thầm lặng xanh màu lá
Soi biếc đời nhau thoáng sững sờ.
Trùng cửu, chạnh ghi
I.
Hề rượu đời ta quá chén say!
Nên giờ lại tỉnh mịt mù mây
Máu xương cạn nhé lòng sông biển
Một nắm tay vơi cứ rót đầy
II.
Hề rượu trắng nồng trưa cố quận!
Đất trời từng trận cạn trong ta
Uống đi, hớp uống trường giang ấy
Trôi chảy trong ngần lượng xót xa.