Do tính cách đọc thơ hoàn toàn chủ quan như đã nói ở trên, xin bạn đừng xem đây như một thiên khảo cứu hay một bộ sưu tập về thi ca Việt-nam. Tôi đọc bằng cảm xúc, không đọc bằng kiến thức. Nếu những lời bàn nào đó của tôi đối với một bài thơ mà không đúng ý tác giả thì chẳng có nghĩa rằng tôi hiểu sai đâu, mà chỉ vì tôi đọc thơ tác giả đó bằng cái hồn, cái giọng, cái cảm xúc của tôi đấy thôi. Xin đừng càm ràm, phiền trách. (Vả chăng, này các thi nhân, các bạn có thể nào chỉ tôi làm thơ cách sao mà không bị người khác hiểu sai ý không?) (trích LỜI THƯA của Vĩnh Hảo viết cho các trang "Đọc thơ")

 

 

 

Diêu Linh

 

 

Vĩnh Hảo giới thiệu thi tập "Cõi Linh" của Diêu Linh

 

 

 

 

 

Nhật Nguyệt
 

Ngày đầy, đêm khuyết
Nhật Nguyệt hai nơi
Từ anh biệt dạng bên trời
Em còn ở giữa mù khơi kiếm tìm

Nguyệt chìm đáy nước
Nhật vượt lên đồi
Từ anh tình đã đổi ngôi
Trong em vết cũ từng hồi kêu rên

Gập ghềnh nỗi nhớ
Tim vỡ, lòng đau
Từ khai thủy đến nghìn sau
Nào đâu Nhật Nguyệt bên nhau bao giờ ?
20/02/03

 

 

Tự Khúc Xuân

Ta gieo xuống mảnh đất em gầy hoang
Nhành lộc nõn chiết từ tim cháy bỏng
Em còn đứng trên đồi xưa gió lộng?
Đợi ta cùng dạo khúc gọi mùa sang

Giọt nắng nào rớt môi em hồng ngoan
Ta mơ mình được ướm tình lên đó
Bao mùa qua lòng em còn khép ngỏ
Ta xin vào gõ cửa rước tình qua

Đồi còn xanh, và em, còn hát ca?
Ta ôm đàn vỗ vang lời hoa lá
Hồn âm ba tiếng em cười trong quá
Chim muông về quần tụ khúc xuân tươi

Cụm mây hồng giăng góc trời thảnh thơi
Em xòe tay hứng tơ cài tóc rối
Ta nghe hồn reo vui như mở hội
Lược xuân tình xin chải tóc cho em

Ta ước mong trang cổ tích dài thêm
Cho ta kể về giấc mơ hoàng tử
Đánh thức em bằng nụ hôn tình tứ
Khúc xuân nồng so phiếm tặng riêng em.

 

 

 

Trăm năm tình đã muộn

(cho "hồ như lạ trăm năm" của Yên Chi)

trăm năm tình đã muộn
lòng chia ô nhánh sầu
sóng đời dâng cuồn cuộn
cuốn, xô, vỡ, hồn đau !

khi có nhau rất thật
ta vung vãi nụ cười
chừ hụt tay, vụt mất
tiếc nhau - cũng lỡ rồi

đừng gieo thêm huyễn mộng
dìm ta đuối một thời
phía chân trời còn rộng
ra đi, là đành thôi !

chút tình vừa lên ngai
đã khuỵu hồn gục ngã
hết rồi những đắm say
lời yêu chừ cũng lạ

hồ như còn nuối tiếc
sao tay níu, hững hờ ?
ừ thôi, không giã biệt
tiếc chi chút tình vờ

tóc thôi cài hương nhớ
tình đã khan môi cười
thơ hồ như rạn vỡ
trăm năm, đã muộn rồi !
11/08/04

 

 

 

Khóc với dòng sông

(riêng tặng anh LQC thay lời cảm ơn)

tôi thèm tôi như trẻ nhỏ
ngồi khóc nỗi đau thật mùi
sông buồn sông chia nhánh đỏ
dường như sông khóc cùng tôi ?

tôi giấu tôi trong góc đời
dỗ quên niềm riêng trầm mặc
triều dâng tiếng nhớ chơi vơi
ru tôi một thời đã mất

tôi chào nụ cười lẩn khuất
tôi thả tôi trôi giữa dòng
bầy chim chiều đang giấu mặt
hay vừa theo sáo sang sông ?

tôi tìm tôi giữa mênh mông
thấy mình ngu ngơ, bé dại
sông ơi, xin ôm vào lòng
khóc tôi một lời từ ái

và đi không cần ngoảnh lại
và xa không cần tạ từ
như dòng đời cuốn trôi mãi
dìm tôi vào cõi huyễn hư
26/07/04


 

Tìm Chi Lá Diêu Bông

Bởi tâm ràng buộc câu nguyền
Cất công tìm lá kết duyên bắt cầu
Bởi trời chẳng đổ mưa ngâu
Cầu Ô không nối, tình đầu..thế thôi...

Tìm chi ở chốn xa xôi
Tự lâu lá đã luân hồi trong ta
Giữa tim có đất phù sa
Đón lá về cội âm ba xạc xào

Nào đâu đố khó lòng nhau
Mà dò chi giữa sông sâu ngập lòng ?
Để thêm nan giải Diêu Bông
Một lời trót vỡ mộng hồng trong ai

Thì thôi còn chút hương bay
Gửi theo gió xin dùm lay cội hồn
Cho lá kia rụng về nguồn
Người nhặt được - thôi trách buồn Diêu Bông.

 

 

 

Giữa Thiên Nhiên

Ngã lưng trên cỏ mềm
Ngẩn lòng nghe gió hát
Ngậm tan giọt sương đêm
Ươm triền môi thơm ngát

Lửng lơ vầng trăng bạc
Soi bóng hạc ngang trời
Chú dế mèn đi lạc
Thanh thản bước rong chơi

Chiếc lá mềm buông lơi
Ru hồn đêm huyền hoặc
Long lanh mắt sao cười
Xóa tan phiền muộn mất

Giữa bao la trời đất
Thấy vô vi cõi mình
Giữa phút này rất thật
Tan biến giòng u minh.

 

 

 

Linh Khúc 1

Dường như có tiếng gọi ta
Lời tha thiết quá vỡ oà tâm linh
Phải chăng ở chốn vô hình
Người về đứng đợi gọi tình trong nhau
Vọng tim ta đến ngọt ngào
Cho hồn phút chốc lao đao nhịp rồi
Ta về chắp chữ thành đôi
Cho miền nhung nhớ xa xôi hóa gần
Ta về gieo tứ nối vần
Cho lời yêu mãi ân cần trong thơ
Ta về hát khúc vu vơ
Nghe lòng trẩy hội - ngẩn ngơ giao mùa.
17/03/03

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ