Giáng Vân
Vô lư
Cũng chẳng biết v́ đâu mà khóc
Khi anh đi qua không kịp nh́n ḿnh.
Bước vội vă, có điều ǵ phía trước.
Có điều ǵ mà không phải là em?
Nỗi mủi ḷng cứ thế ngập trong tim
Không biết gió cứ ào lên từng đợt
Cũng chẳng biết v́ sao ḿnh chẳng tan thành nước
Chảy ngược chiều đường anh.