Gia Phong

 

 

 

 

Bến Tương Tư

Sông Hương da diết một chiều xưa

Mới đó mà nay đã mấy mùa

Nỗi nhớ xôn xao vờn gió thoảng

Niềm thương rạo rực quyện mây thưa

Chiều tà bóng ngả phai phai nắng

Đêm vắng trăng mờ lất phất mưa

Núi Ngự trông xa lầu vọng nguyệt

Sông Hương da diết một chiều mưa.

 

 

Hoài Thu

Gió nhẹ lay chiều thu nhạt nắng

Cành trơ lá đổ thêm hoang vắng

Vòng luân chuyển nhuốm ánh tà dương

Nỗi nhớ nhung quan hoài dĩ vãng

Đất khách phiêu lưu xa mấy năm ?

Quê nhà ngóng đợi trông từng tháng !

Dư âm lặng lẽ bóng thời gian

Kỷ niệm lùa về đêm thức trắng.

 

 

Thu Tha Hương

Vạt nắng chiều nay đã úa màu

Thu tàn lá đổ vội rời nhau

Thoảng trong hương gió niềm nhung nhớ

Pha lẫn màu mây nỗi xót đau

Dĩ vãng xa rồi không trở lại

Thời gian lặng lẽ thoáng qua mau

Tha hương mong nhớ về quê cũ

Đối bóng hao gầy thẳm mắt nâu.

 

Thu Tàn

Thu tàn nhạt nắng lá vàng rơi

Ảm đạm hoàng hôn vắng bóng người

Hương gió vô tình gieo nỗi nhớ

Áng mây hờ hững thoáng chơi vơi

Ngày qua lặng lẽ thiều quang bước

Tháng lại hoài mong dĩ vãng trôi

Từng giọt nồng mềm môi lữ khách

Thu tàn trống trải quá người ơi.

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ