Giọt Mưa Thu - CĐ
Tình Thu
Mùa thu đã đến rồi anh
Em nghe thu hát qua cành lá rơi
Gió đưa thu đến bên người
Quyện theo hương phấn một thời yêu thương
Thu đi tình vẫn còn vương
Thu về mang cả dư hương thuở nào
Hình hài giờ đã hư hao
Tim đà lỗi nhịp ẩn vào cửa không
Lá vàng rơi xuống vườn hồng
Hoa cùng lá rụng bềnh bồng nổi trôi
Yêu thương còn đọng đầu môi
Vẫn còn quấn quít cuối đời chưa phai
Mưa thu giọt ngắn giọt dài
Nhớ ai, ai nhớ những ngày vắng nhau
Lá vàng theo gió về đâu
Tình em theo giọt mưa sầu lặng trôi
Ai đành bỏ mộng bên đời
Để người yêu dấu một thời đắng cay
Lá vàng nằm khóc nhớ ai
Trách người xưa đã quên ngày yêu nhau
Khi nào trời đổ mưa ngâu
Em cùng thơ hứng giọt sầu gửi anh
Bao giờ lá rụng xa cành
Anh đem hong nắng riêng dành tặng em
Giọt sầu ai giấu trong tim
Lá vàng ai giữ cho em nhớ người....
Tình Tri KỷTạm biệt tình tri kỷ
Trong trái tim bao dung
Ôm trọn niềm yêu dấu
Giờ xa cách ngàn trùng
Tay ôm tình thơ dại
Bơ vơ giữa cõi trần
Em tìm anh trao lại
Mảnh tình thơ gian truân
Trời vào thu mây giăng
Hoa lá buồn ủ rũ
Biết người nhớ em chăng?
Quên tình xưa, lối cũ?
Tạm biệt tình tri kỷ
Nợ đời đang trả vay
Giòng đời chưa an lạc
Mảnh tình thơ còn đây.
Ngăn Cách
Em yếu đuối trong con tim nhỏ bé
Theo cuộc tình mật ngọt với đắng cay
Ta đưa nhau vào cơn bão đọa đày
Hai cõi sống chẳng bao giờ gặp mặt
Đôi lúc giận hờn, tình yêu ngăn cách
Muốn quay lưng, giấu mặt, cách xa lòng
Em thấm mệt, chẳng còn muốn đợi mong
Tình xa vắng, giòng đời trôi lặng lẽ
Nếu một mai trái tim em nhỏ lệ
Thôi không còn nhắc nhở đến người yêu
Và anh cũng không nhớ đến em nhiều
Tình ngăn cách… em nhớ ngày xưa cũ…
Tri Âm Tao Ngộ
Làm sao tìm bạn tri âm?
Làm sao biết được cái “Tâm” con người?
Làm sao đoán trước mà chơi?
Làm sao tìm hiểu đến nơi ngọn ngành?
Tìm nhân tìm nghĩa loanh quanh
Tìm người có hậu tâm lành mà quen
Nếu ta là kẻ bon chen
Khó lòng tìm được bạn hiền để chơi.
Đường Trần Ta Đi
Lên chùa thấy Phật muốn tu.
Đường trần tìm bạn giao du quá phiền
Nhìn quanh chẳng được bình yên
Bởi lòng còn nhuốm muộn phiền thế gian
Từ nay mong dứt mọi đàng
Tìm đường đạo hạnh, an nhàn trong tâmMong không vướng mắc lỗi lầm
Sân si chưa dứt, nghiệp trần vướng thêm.
Mưa Xuân
Hôm nay mưa gió ngập trời
Nhìn qua khung cửa, lá rơi cõi buồn
Tâm không động, cảnh vô thường
Không còn vương vấn, vấn vương chuyện đời
Từ ngày anh bỏ cuộc chơi
Bỏ luôn tình cũ cho đời bớt đau
Không còn mong ngóng mưa ngâu
Cũng thôi không nhớ giọt sầu gửi anh
Hôm nay trời đã sang xuân
Có con chim én lượn quanh lá vàng
Nhớ anh chim hót bàng hoàng
Chim buồn ngưng tiếng, hai hàng lệ rơi.
Tình Đầu
Bao giờ quên được người tình?
Bao giờ quên được người mình đã yêu?
Cho dù nắng sớm mưa chiều,
Xóa đi thương nhớ bao điều nhớ thương.
Tim em chẳng phải vô thường,
Không gì xóa được niềm thương nhớ người.
Tình em trong trắng, tinh khôi,
Năm mươi năm lẻ, nhớ người thuở xưa.
Yêu anh, em biết làm thơ,
Yêu anh, em biết đợi chờ, nhớ mong.
Ngồi bên song cửa dõi trông,
Bóng người yêu đến, cõi lòng reo vui.
Từ khi chớm biết yêu người,
Tuổi vừa đôi chín, nụ cười cài hoa
Tình vừa chợt đến đã xa
Tình chưa trọn vẹn, bắt ta xa người!
Bây giờ đôi ngả đôi nơi,
Cõi trần mộng tưởng nhớ người thuở xưa.
Hư ảo
Hai giòng sông gặp nhau
Giữa mây trời lãng đãng
Hai chúng mình gặp nhau
Giữa giông bão bàng hoàng
Đời hai ta hạnh ngộ
Như trang ảo mơ hồ
Không như giòng sông đẹp
Giữa đất trời hoang sơ
Cuộc đời nhiều giông bão
Giòng sông vẫn êm trôi
Luân lưu giòng hư ảo
Trong xanh giữa đất trời
Hai tay ta đan lại
Mong ôm mộng vào đời
Tô thêm màu lưu luyến
Cho tình càng thắm tươi
Giòng sông kia xanh đẹp
Mênh mang giữa biển đời
Cuộc tình nhiều sóng gió
Theo cuồng lưu nổi trôi
Vô thường trong cuộc sống
Có đó rồi lại không
Đời hai ta cũng thế
Như hoa lá giữa giòng...
(Thơ cảm tác: Nơi hai giòng sông gặp nhau trên thế giới – The confluence of World Rivers)