Khánh Hòa 

 

 

 

Như tuồng tích xưa

Thì em

con gái Nha Trang

Mắt môi

đưa đẩy điệu đàng

dễ thương

 

Thì anh

mỗi bận tan trường

Theo sau lải nhải

như tuồng tích xưa

 

 

Mưa Sài Gòn

Mưa từ

ngã sáu ngã năm

Mưa ra ngã bảy

mưa nằm ngã ba

 

Mưa từ

em bước chân xa

Anh rơi ngã nhớ

mưa qua ngã sầu

 

Mưa từ

em bước qua cầu

Mưa tuôn nước mắt

Trắng mầu biệt ly

 

 

Đứng giữa thinh không

Chợt trời

mưa đổ bên sông

Chợt tôi

đứng giữa thinh không

nhớ người

Gót hài

em có reo vui?

Bỏ tôi hiu quạnh

ngược xuôi níu, đòi

 

 

Cõi thơ

Nhớ em

dáng đứng, điệu ngồi

Nơi mơ, chốn mộng,

chỗ bồi hồi rung

 

Chỗ sao

ấm áp mịt mùng

Chỗ xa cõi thế,

vô cùng cõi thơ

 

 

Soi gương

Xưa anh

con chí trây lười

Rong chơi quanh quẩn

tóc người dấu yêu

 

Nay em

tóc úa mầu chiều

Soi gương hai đứa

tiêu điều bên nhau.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ