Kiều Mộng Hà
Đôi phút
Anh đến như huyền thoại
Giấu đâu đây chiếc giày
Em, con Tấm ngây dại
Tin định mệnh an bài.
Anh từ trong truyện cổ
Như hoàng tử ngày xưa
Em, nàng Út tiếc của
Nhâm nhi miếng dưa thừa.
Anh đến như định mệnh
Nghêu ngao dòng ca dao
Em, con cá ngốc nghếch
Lơ mơ chờ mồi câu.
Anh vầng mây lãng mạn
Chợt rớt xuống trần gian
Hồn say, tim choáng váng
Ôi hạnh phúc trời ban.
Và sau đêm nguyệt thực
Gió cuộn vầng trăng lu
Bên nhau chỉ đôi phút
Tình biến thành thiên thu.
Garage Sale
Đêm qua em đã thức suốt đêm
Nhặt hết những gì anh bỏ lại
Kể cả cái đồng hồ reo, bàn chải
Từ phòng ngủ mang xuống nhà xe
Tấm bảng garage sale cắm trước ngôi nhà
Nét chữ đỏ với mũi tên nhọn hoắc
Không nhớ rõ mấy lần tim co thắt
Chỉ biết một điều em đã mất anh
Trời chớm xuân cây cỏ tươi xanh
Dăm ba khách dừng xe ngoài ngõ
Người đầu tiên hỏi mua chiếc hộp nhỏ
Chiếc lắc mạ vàng chạm chữ I love you
Người thứ hai, gã Mễ râu lù xù
Chộp vội cái máy cạo râu Gillet
Gã cẩn thận đưa ngón tay nhẹ quệt
Trước khi mở ví tiền, vuốt bộ râu xanh
Cô gái tóc vàng dáng dấp sinh viên
Đứng ngắm mãi chiếc máy laptop
Chiếc máy mỏng tênh nằm yên trong hộp
Cô nhìn tôi hỏi nhỏ: máy của bà?
Không, thưa cô chủ nó bỏ đi xa
Tôi và nó bị quên trong góc xó
Tất cả hồ sơ còn nằm trong đó
Những bài thơ và địa chỉ email...
Xin đừng cười, tôi chỉ biết shutdown
Nút tẩy xóa học hoài chưa thuộc
Thêm người đàn ông chọn xong chiếc short
Mấy áo Tommy và máy Karaoke.
Khăn trải giường, áo ngủ sọc careau
Đôi dép Nike, đôi giày da láng
Cái máy cà phê lâu rồi bụi bám
Vẫn có người mua, cả cái cà vạt kiểu xưa
Sáu năm cuộc tình, thoáng một buổi trưa
Từng kỷ vật đi theo người xa lạ
Tôi đứng ngó lòng buồn như chiếc lá
Và trái tim, đổi thành tiền cắc, thu về.
Tương tư
Đêm quá ngắn nỗi sầu chưa kịp lắng
Hồn lơ mơ như con mắt sật sờ
Trăng nửa mảnh nằm nghiêng chờ sao lặn
Gió rì rào thổi rụng trái tương tư.
(10.3.2000)
Cõi mù
Yêu người tôi nhốt hồn tôi
Đêm trong cõi nhớ ngày rơi cõi chờ
Trái tim ấp ủ cõi mơ
Mắt mong môi đợi vu vơ hát hoài
Cõi nào tôi gửi tóc mai
Ngàn năm thương mãi bóng ai ngút ngàn
Cõi đêm với ngọn nhang tàn
Lửa tim rực đỏ hồn vàng nhớ mong
Cõi tình như chiếc lá phong
Người xa bỏ lại gió đông lạnh lùng
Tình tôi phím lỡ dây chùng
Tiếng đàn từ đó âm rung cõi mù.
(10.3.2000)
Dâu biển
Tôi đứng bên này. Biển hướng tây
Nhớ về bên đó nhớ thương đầy
Nửa vòng trái đất ôi dâu biển
Sao trái tim mòn chẳng đổi thay.
(16.02.2000)
Thiên thu
Mù sương con dốc âm u
Cây trơ chờ gió tôi mơ chờ người
Hoa sầu nhuốm bệnh biếng cười
Tôi lơ mơ giữa đất trời quạnh hiu
Mây chiều u ám tiêu điều
Vườn tôi vắng tiếng chim kêu gọi đàn
Lửng lơ vài chiếc lá vàng
Như đang khiêu vũ với chàng bướm xinh
Còn tôi đứng với bóng mình
Bóng in trên vách lặng thinh thở dài
Tháng ngày ôi những tháng ngày
Ngửa tay đón nhận đắng cay vào đời
Xa người lạc mất tiếng cười
Cái tôi còn giữ nhớ người thiên thu.
(02.3.2000)
Lặng im
Đêm im. Bóng với tôi ngồi
Bóng in trên vách săm soi tôi buồn
Bên ngoài lất phất mưa tuôn
Đêm yên vắng quá! Nến buông tiếng cười
Giật mình, bóng muốn ướm lời
Thấy tôi im lặng. Bóng ngồi lặng im.
(15.02.2000)