Lâm Chương
Tình ơi
tình ơi, về lại tháng ba
ghé thăm một chút cho ta đỡ buồn
lục trong ngăn kéo, thỏi son
tình đi ngày ấy hãy còn bỏ quên
biết ta vẫn giữ tình riêng
tình cho về trọ một đêm với tình
gừng cay muối mặn làm tin
gương chung soi bóng ta mình có đôi
dẫu mai đất lở sông bồi
tình đi tình ở, thì thôi cũng đành
lửa rơm nếu lạnh tro tàn
tình ơi nhớ nhé, mỗi lần điểm trang
cái đau dao cắt đâu bằng
trăm năm nát đá phai vàng, đau hơn.
Em Xuân
Xa xứ, em xuân về rất lạ
trắng một màu, rơi rụng trắng tôi
môi lạnh, hững hờ không đợi tuổi
em xuân người, áo rét
ngó lưng trời, ái ngại một mùa đông
Em xuân tôi, năm cũ quê nhà
má đào thơm, hơ hớ đương thì
con mắt liếc đưa tình như gợn sóng
chưa qua cầu, áo đã muốn bay
tôi trai tráng đầu đình
giả đò quên chiếc áo
tay vin cành hoa sen
ngó em cười chúm chím
muốn ướm hỏi, xuân em tròn mấy tuổi
mà ngại ngùng mắc cở làm thinh
tôi trèo lên cây bưởi
tôi bước xuống vườn cà
run tay không dám ngắt nụ tầm xuân
nên tiếc ngẩn những ngày tôi xa xứ.
Câu gì em nói nhỏ
Em hẹn tôi về thăm quê cũ
sau mấy năm lây lất xứ người
tôi cũng muốn (một lần thôi cũng đủ)
về gặp em nhắc lại chuyện lâu rồi.
Chuyện lâu rồi mà như mới hôm qua
tôi còn nhớ bàn tay em run nhẹ
trong tay tôi lạnh buốt. Không ngờ
em lí nhí nói câu gì rất nhỏ
như nói thầm với cái rét se da
của một chiều cuối đông năm ấy.
Rồi tôi đi. Sáu năm trời chưa trở lại
dòng sông xưa vẫn chảy trong hồn
bông mía trắng cả một vùng thương nhớ
gió nồm Nam thổi suốt dọc quê mình
nhà em ở cheo leo cuối xóm
hàng rào thưa cây trái rợp sau vườn
che bóng mát cho em ngày nắng.
Tôi ở đây những mùa đông trắng
lấy gì che đời vắng em xa
em đâu biết bao lần tôi muốn hỏi
ngày chia tay em nói nhỏ câu gì
trong cái rét một chiều đông năm ấy?
Mưa miền tôi
Trời hay mưa miền tôi ướt sũng
lá đầm đìa rơi rụng giọt châu
em qua tôi để dấu son đầu
môi trái đỏ, tuổi em vừa chín
Nước châu thổ mang lòng dâu biển
về bình nguyên cô giáo sang sông
bỏ tình tôi chết đuối giữa dòng
nên mưa đổ làm tôi ướt mặt
Từ em xa. Mưa. Trời sướt mướt
miền tôi nhòa theo nước mưa tuôn
ủ ê cây lá ngậm buồn
tình đi. đời lẻ. Mưa luôn nhớ tình.