Lê Cần Sơn

 

 

 

Giả dụ sau cơn liệt

Bắt đầu từ một buổi sáng

Khi những viên kẹo tan đường

Thấm vào máu xương

Làm kẻ liệt biết tung tăng

Trên những đoạn đường xa hàng giờ lái xe

Chỉ cần nhìn mặt nhau

Rồi giã từ bằng những nụ hôn gió

Như bụi đường

Như sương sớm

Và sau cùng ai biết được

"Thiên địa phong trần..."

 

Và cũng bắt đầu từ một buổi sáng

Nỗi buồn có thể kéo dài chết được

Nhưng khi nghe con chim hót ngoài vườn

Chào mừng mùa xuân

Chiếc CD cũ không còn tha thiết nghe lại

Bên ly cà phê instant mỗi sáng

Trên đoạn đường nhàm chán

Cuộc tình sao như đóa quỳnh nở

Và cuộc chia tay

Âm thầm, tàn nhẫn, thật ngắn

Nhưng không giết được ai

Và sau cùng ai biết được

"Hồng nhan đa truân..."

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ