Lê Thu Huyền
Nỗi nhớ mùa hè
Tôi khua nỗi nhớ đi tìm
Ngày xưa nón lá che nghiêng giữa trời
Chỉ nghe gió thổi hững hờ
Để hương trong tóc buồn rơi xuống hồn
Một chùm phương vĩ nở bông
Ơi ! Màu đỏ ấy bao lần chia tay
Xót xa đau. Mối tình này...
Lục bát chiều mưa
Màu Tường Vi tím đã phai
Nên giờ lá rụng hiên ngoài trời mưa
Hồi xưa. Ừ ! Chuyện hồi xưa
Ví như trời đất bốn mùa vần xoay
Để cho tháng rộng - năm dài
Nếu xa. Chỉ có một ngày rồi xa
Tờ thư. Chữ viết nhạt nhòa
Bâng khuâng mười ngón tay ngà. Còn không?