Lưu Kỳ Linh
Con bướm trắng
Vừng hồng phun ánh hồng tươi,
Cả một vườn xuân loáng nét cười
E lệ cánh trà so cánh huệ,
Hương lan thầm kín mỉa hương mai.
Những loài hoa mới bỗng xôn xao
Con bướm lang thang đâu... lạc vào
Phơ phất dịu dàng đôi quạt trắng,
Đu cành thấp chán nhún cành cao.
Cánh hoa thu muộn
Muộn màng thu nở một cành hoa
C̣n một chiều nay hoa với ta
Muốn tặng người yêu không nỡ hái
Bóng vàng như đă rụng non xa...
Đợi chờ
Đêm xuân mộng chưa về thăm
Cửa ḷng rộng mơ, em nằm nghe sương
Tỉ tê gọi gió lên đường
Nghe trăng âu yếm dỗ hương trên cành
Gà vô ư giục tàn canhCửa ḷng vội khép cho t́nh ngủ thôi.