Do tính cách đọc thơ hoàn toàn chủ quan như đă nói ở trên, xin bạn đừng xem đây như một thiên khảo cứu hay một bộ sưu tập về thi ca Việt-nam. Tôi đọc bằng cảm xúc, không đọc bằng kiến thức. Nếu những lời bàn nào đó của tôi đối với một bài thơ mà không đúng ư tác giả th́ chẳng có nghĩa rằng tôi hiểu sai đâu, mà chỉ v́ tôi đọc thơ tác giả đó bằng cái hồn, cái giọng, cái cảm xúc của tôi đấy thôi. Xin đừng càm ràm, phiền trách. (Vả chăng, này các thi nhân, các bạn có thể nào chỉ tôi làm thơ cách sao mà không bị người khác hiểu sai ư không?) (trích LỜI THƯA của Vĩnh Hảo viết cho các trang "Đọc thơ")

 

 

 

 

Lưu Trọng Tưởng

 

 

 

 

Giọt lệ ngàn năm sau …

Viết cho em tôi , Lưu-thị-Lệ , người mang cái tên rất định mệnh ,

đă cùng chồng và con mất tích trên biển cả năm 1979

 

Ngàn năm sau tôi trở lại .

Lang thang trên Biển Đông.

Ghé vào bờ hải đảo.

Nghe gió th́ thầm,

Nghe rừng lao xao.

Biển trầm ngâm phẳng lặng .

Sóng vỗ ru dịu dàng .

Nước nghẹn ngào xa vắng .

Những con dă tràng ,

Vẫn c̣n rộn ràng xe cát .

T́m kiếm ǵ chăng ?

Những đau thương thuở trước ,

Của đoàn người

Vượt biển ở thế kỷ hai mươi .

Có những tấm thẻ bài ,

Đóng cứng giữa san hô .

Có những mảnh căn cước ,

Hà hào ôm bám chặt .

Có những chiếc ṿng vàng ,

Mồ hôi c̣n mặn chát .

Có những mái tóc huyền ,

Quấn quưt bám hàng rong .

Có những b́nh sữa trẻ con ,

Bây giờ trở thành cổ vật .

Có từng đoàn xương người ,

Vẫn c̣n nôn nao dồn dập ,

Theo nước ngầm

Chao động măi không thôi .

Phải chăng đây là hải tŕnh ,

Tử lộ của thuyền nhân ?

Nơi nỗi hận chưa tan thành bọt biển !

Phải chăng đây là con đường tuyệt mệnh ,

Của những người lỡ hẹn với Tự do ?

Cũng nơi này

Tôi nghe đây đó ,

Du khách t́m những hạt ngọc trai .

Những hạt ngọc

Mà hàng triệu năm xưa chưa từng có .

Chỉ bây giờ mới xuất hiện ở nơi đây .

Những hạt Ngọc trai h́nh giọt Lệ .

Màu vàng rực rỡ .

Có ba đường gân máu nổi nghênh ngang …

24-9-1998

 

 

Thu về chưa Em?

(Phải chăng từ nay chỉ c̣n được nghe Thu?)

Mặt trời lên chưa Em ?

Sao vẫn c̣n xe lạnh .

Anh nghe vọng tiếng chim

Vào đóa hoa bên thềm .

Quyện vào nhau rơi rụng .

Vườn , lá vàng chưa Em ?

Anh nghe tiếng cánh vổ

Của con bướm hôm nào .

Tiếng chân đáp xôn xao

Con chuồn chuồn ngày đó .

Anh nghe tiếng trở ḿnh

Nụ hoa già muộn nở .

Ṃn mỏi đợi mùa sang .

Bên gốc lê đầu ngơ.

C̣n thấy chăng nét sương

Rải buồn trên hiên vắng ?

Vành lá sợi thu vương ,

Đẫm lệ vàng trĩu nặng .

Anh thấy nét trời mờ

Trong ḷng tê lạnh giá .

Em ơi , Phải là Thu

Hay ngày buồn trở gió ?

Hăy ngồi đây cùng Anh .

Cùng Anh chờ Thu tới .

Em ơi , xin hăy nói .

Mầu Thu c̣n có xanh ?

12- 9- 02

 

 

Khóe mắt vào Đông

Vào Đông Em cúi mặt .

Cánh hoa tàn bên song .

Bóng mây nḥa khóe mắt .

Thờ thẫn ngó Đông sang .

Trời đông buồn vô hạn .

Chồi non đă ngả mầu .

Gió chiều bay lăng đăng .

Thềm đông dấu chân hao .

Hương xưa , đừng trở lại .

Để sầu ta một ḿnh .

Riêng Em , xin ngẩng mặt ,

Cho trời vào mắt xanh .

Dáng đông thêm mờ ảo ,

T́nh đông lơ đăng trôi .

Mầu đông hờn sắc áo .

Nhớ thuở c̣n yêu nhau .

02-1-03

 

 

Lối xưa c̣n đó

(40 năm, đường Hàng Me)

Lối xưa ta giấu mặt .

Vườn xưa mưa cứ bay .

Dáng xưa người phiêu bạt .

T́nh xưa vẫn c̣n say …

Huế, 26-10-1995

 

 

Tạ từ

Cho anh xin nửa ṿng tay ân ái

Chiều tan rồi , đêm lạnh bước chân trôi .

Anh hôn em , nghe như từ biệt cháy .

Vết than son c̣n đọng đắng đầu môi .

04-2-03

 

 

Trăng muộn

Trăng khuya như gái lên giường muộn

Sợ động người yêu vỡ giấc t́nh .

Lơa lồ trăng ướt tràn con mộng .

Lỡ giấc chiêm bao , ngại trở ḿnh .

11-2-03

 

 

Nửa đêm thức giấc

Nửa đêm sực tỉnh trên giường lạnh .

Tiếng quạ t́m nhau rợn góc vườn .

Ngỡ là trăng lạc bên trời vắng .

Ngọn đèn khuya lẻ khóc trong sương .

19-05-03

 

 

Giờ thứ hai mươi sáu

Giờ thứ hai mươi sáu

Ta gặp Em

Tóc đen mầu nắng lụa .

Giờ nửa đêm bên này địa cầu .

Giờ đúng ngọ bên kia trái đất .

Giờ âm dương giao hợp dạt dào .

Giờ vũ trụ tận cùng ân ái .

Giờ ánh sáng lẳng lơ

T́m bóng tối .

Giờ bóng đen cúi đầu

Dấu che tội lỗi .

Ta gặp Em

Tội lỗi vừa nhen

Ánh sáng tràn lan rửa sạch.

Đây là t́nh yêu trinh bạch

Tinh túy buổi khai thiên.

Đây là t́nh yêu chênh vênh

Trên đỉnh sóng thánh thần

Rơi vào bờ nhục thể.

Rồi t́nh yêu

Rồi tội lỗi...

Ta là người cứu rỗi

Cho con tim trần truồng

Trước tiên nhan sầu động.

Giờ thứ hai mươi sáu

Là giờ của Ta và Em.

Thiên địa lung linh

T́nh yêu mờ ảo

Ân ái mông mênh.

Chẳng ai thấy t́nh yêu của ta và em

Ngoài Em và Ta!

26-02-03

 

(Mời đọc thêm: "Đọc 'Nửa Đời Thao Thức' của nhà thơ Lưu Trọng Tưởng" nơi mục Tạp Ghi)

 

 

 

 

 

 

Trở về mục Đọc Thơ