Mộng Thu
Màu Tím Hoa Cà
Ngày xưa bím tóc anh yêu
Em thường chãi chuốt mỗi chiều thướt tha
Anh tặng em cánh hoa cà
Cài lên bím tóc, gọi là làm duyên
Cầm tay hai đứa khấn nguyền
Cho bến ỡ mãi với thuyền trăm năm
Chĩ sau một trận mưa dầm
Anh đả quên hết trăm năm câu thề
Người ta kết nghĩa phu thê
Còn em đứng ngó lệ rơi trong lòng
Phải chi ngày ấy đừng mong
Phải chi nguyệt lão tơ hồng đừng se
Phải chi con én gọi hè
Phải chi con cá ấp e biết cười
Thì anh đâu có quên rồi
Biết bao kỹ niệm một thời bên nhau
Hoa cà cũng đả phai màu
Tình anh cũng đả đi vào Thiên Thu
Ngày kia buỗi sớm sương mù
Người ta mang đến cau trầu đầy mâm
Rồi thì em cũng âm thầm
Bước lên xe cưới với trăm nỗi sầu
Bước về bên ấy làm dâu
Nhưng em vẫn nhớ tình đầu, anh ơi...
Bím tóc ngày ấy buông lơi
Bây giờ búi tóc đả thời điễm sương
Còn đâu cái thủa mến thương
Hoa cà anh hái tình vương vấng tình
Giờ đây chĩ có một mình
Cùng vần thơ, chép chuyện tình năm xưa ...
7/18/2004