Bụi đường

(Một trong vài bài thơ của tuổi 18 còn nhớ được)

 

Mắt biếc như sao rung trời quạnh

Tóc huyền như suối động sông êm

Chuếnh choáng ta về cô phong đảnh

Bụi đường lãng đãng cuốn theo tim.

 

 

 


 

Back Up Next

 

Trở lại trang Mục Lục Thơ