Cây đàn
Cây đàn đứt một dây
Treo hoài trên vách tủ
Bụi in một lớp dầy
Đàn mới thành đàn cũ
Cung xưa nửa đêm vọng
Vùng dậy ôm đàn so
Năm dây, đàn vô dụng
Ngồi im, lòng buồn xo
Một sáng nhớ bạn hiền
Mân mê sờ đàn xưa
Đàn im, ta phải im
Im mãi lòng muốn điên.
(Long Thành 1984)