Em vẫn quanh đây

 

 

Từ độ xa em

bụi mờ

phai lối cũ

Nhưng tôi biết em còn hiện hữu đâu đây

Trong tiếng thở êm của người con gái nằm bên

Trên hai đầu ngực tôi thường nhìn ngắm

Như là tụ điểm của hai bờ sống chết

 

Đôi khi cúi xuống thật sâu

Tôi nghe tiếng em cất lên

Giữa hơi thở dập dồn

điên dại

 

Đôi khi băng mình giữa đêm lạnh

Tôi thấy dáng em chập chờn

như sương

như gió

như ánh trăng sao

 

Đôi khi một mình bên cửa sổ

Lặng nhìn phố lạ dưới cơn mưa

Tôi lại thấy em

trong hạt nước rơi

 

Đôi khi dưới bầu trời

trong suốt

Tôi thấy em tung tăng

như gió vờn theo nắng

 

Đôi khi một mình

trên núi cao

Nhìn xuống đời

lao xao

Tôi thấy em vẫn còn đó

như bao giờ

 

Lối cũ mưa bụi

mù mịt rơi

Tôi cúi xuống

ôm em

vục đầu giữa hai ghềnh sinh tử

rong chơi.

 

1995

 

 

 

 


 

Back Up Next

 

Trở lại trang Mục Lục Thơ