Một thoáng mong manh Em về ru anh nửa giấc Lặng lẽ tay mềm vuốt má anh khô Trên bốn mươi rồi mà tình như mới lớn Yêu yêu yêu chẳng biết đêm ngày...
Mặt trời ló bên khung cửa sổ Anh nằm nghiêng nhìn bóng lá reo Em đâu đó trên đời mông quạnh Hờ hững tình sầu vỗ cánh theo...
|