Giũ áo
Thu hai tay trong túi rỗng vô tình
Lê chân bước qua cuộc đời nhẹ bay
Ngậm ngùi mây khói hồn ngất ngây
Tiếc nuối phôi pha lạnh tháng ngày.
Tình qua như sương người mãi đứng
Ngắt một cành hoa bên vệ đường
Bâng khuâng giây phút rồi tan tác
Lòng vẫn vấn vương chuyện hoang đường
Một cánh hoa rơi trong huyễn hoặc
Một đời khổ lụy với buồn thương?
Vung tay vứt cả nghìn năm mộng
Một bước quay về thoang thoảng hương.
(Đinh Tỵ - 1977)