Khép cánh cửa đời ngăn tiếng mộng Mà không ngăn được ánh trăng loang Ðã liều một bước không thấy bến Về đây nghe lá đọng sương tàn.
Quay đầu ôn lại ngàn năm cũ Thời gian ẩn hiện nét tiêu sơ Cỏ úa mơ màng sinh tử tụ Mây qua trời biếc lạc chân mờ.
Ta đã sinh từ vạn thuở xưa Mà sao lầm lỡ bước lưu đày? Sóng xô nước đọng bờ tâm vỡ Ngồi đây tính chuyện vô chung này.
Ðêm nay cửa khép ngăn đời mộng Lọt vào đáy mắt bóng trăng xưa Chân như ta nếm trong giòng lệ Bên song lá rũ Lặng như tờ.
1988
|