Em đứng giữa trời mờ Ươm những nụ lơ thơ Yêu em qua mộng ảo Ngày xuân vui không ngờ
Sáng mùa Hạ Tóc đã dài hơn xưa Em phơi ngực ơ hờ Ngất ngây hồn đi lạc Ta vấp giữa vú thơ
Sáng mùa Thu Một tách trà thơm hương Ngắm em nhớ vô thường Tóc xanh nay vàng úa Ngực đầy giờ trơ xương
Sáng mùa Ðông Ngoài cửa một trời sương Chân ai vội bên đường Lá khô khua niềm nhớ Nhớ một trời đông phương.
|