Một chiếc lá Một đoạn đời Giấc mơ tan giữa khung trời tịch liêu Ði một sớm Về một chiều Trên vai còn trĩu ít nhiều nắng sương Dưới trăng thiêng Phủi bụi đường Nằm nghe đêm tấu vô thường tâm ca Gửi trần gian tiếng cười xòa Ta đi để lại nét nhòa hư không Trăng còn soi Bước vô cùng.
1988 (một ngày tưởng sẽ chết)
|