VĂN TRUY TÁN CÔNG
HẠNH
CỦA LỊCH ĐẠI TỔ SƯ
Vĩnh Hảo
Kể từ khi Đức Phật chuyển
vận bánh xe Chánh Pháp ở vườn Nai, đến nay đă hơn 2500 năm, Phật giáo trong chu
kỳ dài dằng dặc ấy có khi tưởng chừng như bị hủy diệt hoàn toàn bởi các thế lực
ngoại đạo tà giáo, hoặc bởi các thế lực chính trị độc tài độc tôn. Thế nhưng, từ
cuộc chiến nội tâm đến cơn Pháp nạn của thế thời ngoại tại, người con Phật xuất
gia cũng như tại gia, bởi thường xuyên trực thức về thực trạng thống khổ vô
thường của cuộc đời mà khởi phát từ tâm vô lượng, luôn luôn tự nguyện đặt ḿnh ở
tuyến đầu của cái chết mà mưu t́m lẽ sống an b́nh cho tha nhân; bởi giác ngộ
tính cách vô ngă của vạn pháp mà cất lên tâm đại hùng vô úy, sẵn sàng đem huyễn
thân làm đuốc Kim Cương, thay ư nguyện của con người bị áp bức khổ lụy mà thức
tỉnh lương tri của kẻ lầm mê. Người sau nối tiếp người xưa, khổ nhục chết chóc
th́ đi đầu, quyền lực danh vọng th́ né lui; tâm tâm nguyện nguyện: xem chúng
sinh như con đẻ, nh́n thế sự như không hoa, không khiếp hiểm nguy, chẳng từ khó
nhọc. Từ đó, như thớt voi lâm trận, hùng dũng hiên ngang, dấn ḿnh vào rừng gươm
giáo; ngoại đạo tà môn cho đến các thế lực bạo ác phi nhân phải run rẩy kinh sợ
và chịu khuất phục; Dân tộc và Đạo pháp nhờ vậy mới vượt qua được bao cơn thử
thách chướng nạn của thời cuộc loạn ly.
Hôm nay vân tập trước giác linh bao đời chư liệt vị Tổ sư và chư Thánh tử đạo đă
hy sinh thân mệnh và cuộc đời cho sự trường tồn của Đạo Pháp và niềm hạnh phúc
an lạc cho quần sanh, chúng tôi tự nghĩ riêng ḿnh đă có duyên may tiếp nhận và
thọ tŕ đạo lư giác ngộ, lại được sống cuộc sống an b́nh ổn định, tự do hành đạo
ở ngoài chốn nhiễu nhương của thế nước thế đạo suy vi; dẫu rằng ở nơi chốn nào
cũng không quên lư tưởng xuất trần lợi tha, nhưng vẫn cảm thấy hổ thẹn là đă
không cùng với người đồng đạo trong cơn Pháp nạn, chia sẻ cái lạnh cái đói của
tù tội, san sớt cái nhục cái khổ dưới bao đàn áp bất công. V́ vậy, xin xông ướp
ngũ phần danh hương, dâng hết tâm dạ chí thành, truy tán và khắc ghi công hạnh
cao cả của chư liệt vị đồng thời xin nguyện dù ở bất cứ trụ xứ và thời gian nào,
cũng đặt sự tồn vong của Đạo Pháp và hạnh nguyện độ sanh lên trên tất cả những
lợi ích và an nguy cá nhân; nguyện cùng người đồng đạo trong nước ngoài nước,
gánh vác và chia sẻ sứ mệnh thiêng liêng thời đại là giải trừ Pháp nạn và Quốc
nạn cho Đạo Pháp và Dân tộc.
TRUY TÁN CÔNG HẠNH CHƯ LỊCH ĐẠI
TỔ SƯ, CHƯ TÔN GIÁC LINH VÀ CHƯ THÁNH TỬ ĐẠO PHẬT GIÁO VIỆT NAM
Vằng vặc Lăng-già lưu bóng Nguyệt
Mênh mang Bát-nhă đượm trời Không
Thế giới hằng sa muôn ức cơi
Lấp lóa lung linh hạt bụi hồng.
Bụi Ta-bà,
Lưới Đế-châu,
Do tương-tức mà không tăng không giảm
Bởi tương-nhập nên chẳng diệt chẳng sinh.
V́ thương chúng sinh mông muội mà ứng cảm
Phân thân vi trần độ khắp nẻo vô minh.
Thế nên:
Đâu-suất giáng trần Văn Phật Thích Ca
Đông Độ măn khai Một Hoa Năm Cánh
Nam Thiên mở vận Mâu-Bác, Tăng-Hội,
Trùng trùng kết trái Thảo-Đường, Vô-Ngôn
Đèn tuệ nối soi Lưu-Chi, Pháp-Hiền,
Trúc Lâm truyền thừa Thượng-Sĩ, Hương-Vân.
Dựng nước, yên dân - Giữ thơm sơn hà một cơi
Hộ đạo, cứu đời - Soi sáng pháp bảo mười phương
Vận nước điêu linh,
Một manh chiến bào, đuổi giặc chạy tan ngoài biên ải
Giang sơn yên b́nh,
Ba mảnh tăng y, đốt trầm xông tỏa chốn không môn.
Cơm hẩm rau dưa nuôi dưỡng từ tâm vô lượng
Áo chằm vải thô un đúc hùng uy bất khuất.
Nhờ vậy mà:
Gặp khi đạo pháp lâm nguy, Tăng Ni Thiện-Tín một ḷng,
Đốt huyễn thân làm đuốc Kim Cương - thức tỉnh lương tri cường quyền bạo lực
Đổi nhục thân lấy thân Pháp Tánh - đập tan ảo vọng ngoại giáo tà môn.
Dân tộc nhờ đó mà c̣n
Đạo pháp do vậy mà hưng.
Lại cũng nhờ ngàn sau nối gót ngàn xưa
Bước trước bước sau cùng về một nẻo:
Linh-Sơn tục diệm,
Giác-Hải truyền đăng,
Thiết lập đạo tràng, thiện tín có nơi chiêm bái
Xây dựng tăng-trường, tăng-già được chỗ học tu
Tinh tấn tu tŕ, xứng danh lương-đống cửa Thiền
Chuyên tâm tiếp chúng, đáng mặt pháp-khí nhà Không.
Cho nên Pháp Phật dẫu có lúc suy vi
Nhưng đạo vàng khắp nơi hăy c̣n lan thấm.
Nước chảy trong đất ẩn hiện tùy khi
Lặng lẽ dưỡng nuôi muôn cây trái lành...
Ôi gương hy sinh ngh́n sau c̣n lưu dấu tích
Ân đức sâu dầy trời bể không đủ sức dung.
Nay cúi đầu qui ngưỡng
Giác linh chư liệt vị
Trầm hương đốt,
Tâm thành dâng:
Tào-Khê giỡn nước sóng lăn-tăn
Yên-Tử đùa mây khói mơ-màng
Vất gậy, chân trần, non nước dạo
Cỏ biếc nghiêng ḿnh bái Phật Tăng.
Ba cơi chiêm bao một lần rũ
Mặt xưa soi lại không giảm tăng
Đường mây tự tại về quê cũ
Tấu khúc chân-thường loang bóng trăng.
Nam mô Lịch Đại Tổ Sư Bồ Tát Ma Ha Tát.