Mười thương mùa xuân gửi mười phương ân / t́nh
Vĩnh Hảo
Sáng Mồng Một Tết Ất Dậu - 2005
Thương Mẹ mắt sâu chờ con về
Ngh́n dặm xa quê con t́m chi?
Biệt tăm không thấy xuân tương ngộ
Ven trời mờ mịt bóng chim di.
Thương Ba chôn xuống bao mộng ước
Thời thế ly loạn sống mai danh
Chung trà ngày xuân nhớ tiên tổ
Lẫm liệt ngh́n trang lưu sử xanh.
Thương Anh cặm cụi trang báo Tết
Dâng đời miếng vui, ḿnh miếng ăn
Báo chí thời đại: khen với chửi!
Ba mươi năm dài chôn ư văn.
Thương Chị bơ vơ nơi xứ người
Duyên t́nh chắp nối lại vỡ tan
Tuyết rơi lạnh buốt niềm tiếc nhớ
Xuân về lạc lơng giấc sầu hoang.
Thương Em lận đận bao sinh kế
Lúc được lúc thua chẳng chi bền
Miệng vẫn hàm hoa vui đời nhạt
Ư xuân như thể tràn quanh năm.
Thương Ai "quên thân ḿnh sậy yếu"
Cất giọng uy hùng bạt vía ma
Chí vượt năm châu, trùm bốn biển
Ngh́n sau c̣n tỏa khắp sơn hà.
Thương Dân cùng khổ bao tháng ngày
Trải thân lót đường t́m ấm no
Trắng xương vun đắp nền tự chủ
Nay vẫn khóc tràn mộng tự do.
Thương Nước đẹp ngời bốn ngh́n năm
Đuổi giặc, yên dân, lừng tiếng tăm
Liệt nữ, anh hùng không kể hết...
Nay chỉ c̣n là đất "kiếm ăn."
Thương Người lăng xăng giữa mộng đời
T́nh yêu, danh vọng, không hề nguôi
Thanh xuân giốc cả cho một hướng
Tóc bạc nh́n lại: vẫn thế thôi!
Thương Đời mong manh bọt sóng trôi
Hôm nay tụ, mai đă tan rồi
Triều dâng tiết điệu suy với thịnh
Buồn hay vui chỉ do "biết" thôi.
Mười niềm thương gửi khắp mười phương
Chia nhau hơi ấm xuân chơn thường
Chắp tay cầu nguyện chung muôn cơi
Đạo lộ thênh thang cùng lên đường.
Trở về trang Điếu Văn & Lời Nguyện