LỜI THƯA
(cho "Kỷ Yếu An Cư Kiết Hạ" tại Chùa
Phật Đà năm 2008)
Trong kinh Di Giáo, Đức Thế Tôn đă huấn thị chư vị tỳ
kheo rằng sau khi ngài diệt độ, phải lấy giới luật làm thầy.
Giới luật c̣n th́ Phật Pháp c̣n.
Trải hơn hai ngh́n năm trăm năm, giáo pháp của Phật đă được
tăng đoàn duy tŕ theo tiêu hướng ấy, và nhờ vậy, cũng được
truyền rộng khắp năm châu, với hương vị duy nhất là vị giải
thoát.
Hương vị ấy, trên b́nh diện hành tŕ, là những bước chân vô
hành, vô tích, vượt khỏi những chấp thủ về ngă, ngă sở - sở
tri, sở kiến, sở đắc. Thế nên, trong kinh Tứ Thập Nhị
Chương cũng có nói “tu vô tu tu, hành vô hành hành.”
Tu mà không tu, hành mà không hành. Ở nơi chỗ vô tu vô niệm
mà thực hành tất cả hạnh, vượt qua tất cả những sở tri
chướng.
“Nhạn quá trường không
Ảnh trầm hàn thủy
Nhạn vô di tích chi ư
Thủy vô lưu ảnh chi tâm”
Tạm dịch:
Nhạn bay qua trời xanh
Bóng ch́m dưới sông lạnh
Nhạn bay, không lưu dấu
Nước chảy, chẳng ghi h́nh.
Trong tinh thần đó, việc tu tập hành tŕ của những hành giả
tất không mong đợi lưu lại bất kỳ âm thanh sắc tướng nào
trên cơi đời huyễn mị. Tuy vậy, ở nơi đạo t́nh của những
người xuất gia thoảng khi gặp nhau trên đường hoằng pháp,
hay trong một khóa an cư kiết hạ với những dạy dỗ, trao đổi
và chia sẻ tận t́nh về giáo pháp và kinh nghiệm hành đạo,
th́ việc ghi lại những hiểu biết, cảm nhận và ân nghĩa giữa
thầy-tṛ, huynh-đệ, tỷ-muội, đạo bạn… quả thật là cần thiết
để gửi tặng nhau tư lương cho dặm đường hóa độ dài lâu.
Vậy, xin đón nhận từ tập Kỷ Yếu An Cư Kiết Hạ này
những áng thơ, văn, những lời huấn thị, khuyến tấn của những
hành giả tu tập. Ngôn ngữ, văn tự ở đây không đặt nặng ở văn
chương, mà đặt trên đường bay của những cánh nhạn giữa tầng
không tĩnh mịch bao la.
(viết thay Tiểu Ban Tài Liệu Bản Tin Trường
Hạ Chùa Phật Đà 2008)