Biển tình em

 

Xanh ký ức một cung trời bảng lảng

Hàng phượng bay khép mở những con đường

Ta hứng cát lùa qua năm ngón mộng

Biển phương này đậm sóng biển yêu thương

Xanh biển dịu một hoàng hôn đậm ngọt

Tóc em bay chấp chới sợi tơ tình

Tôi nhìn mãi một màu thương lất phất

Biển phương này chợt lộng gió nhân duyên

Xanh dĩ vãng một trời xưa lồng lộng

Aùo em xanh thơm biếc mấy con đường

Mùa đã mở cho hồn xanh trẩy hội

Biển tình em bát ngát sóng muôn phương.

 

 

 

Nghìn trùng nghe gọi

 

Về đây nghe biển gọi xanh

Nghe rừng gọi lục, nghe kinh gọi người

Nghe em rực rỡ gọi đời

Nghe âm gọi nhạc, nghe lời gọi thơ

Về đây nghe bến gọi đò

Nghe mây gọi gió, nghe mùa gọi nhau

Nghe hồn tử biệt gọi sầu

Sinh ly gọi nhớ, mong cầu gọi thương

Về đây nghe phố gọi phường

Nghe tim gọi máu, nghe vườn gọi trăng

Nghe phôi pha gọi vĩnh hằng

Nghe tôi gọi mãi một lần gọi tôi.

 

 

MÃ NHƯỢC MAI

 

 


 

Trở lại trang THƠ