Căn Nhà…

 

“Ngược xuôi nhớ nửa cung đàn

Ai đem quán trọ mà ngẳn nẻo về”

 

(Tuệ Sỹ)

 

Sáng nay ngồi ngắm vườn hoa, nghe chim hót

Ô nơi này, qua nhiều biến động vẫn lặng lẽ b́nh an

Căn nhà nơi thi sĩ sống bao năm tháng

Trải hết cả tơ duyên dẫu trần gian có phũ phàng

 

Thân phận nhỏ nhoi giữa đất trời vô hạn

Vẫn chưa phai ḷng… ngửa mặt ngắm trời cao

Căn nhà, chỗ tạm dừng chân nghe chim hót

Nghe cả tiếng ḷng vời vợi của gă cùng tử lao đao. 

(Thân tặng nhà văn Vĩnh Hảo) 

 

 

Ngàn Năm Hoa Vẫn Nở

 

Kính mừng Phật Đản Sinh

 

Hai ngàn năm trước Vô ưu

Đóa hoa ấy nở ngàn thu vẫn c̣n

Ta bà uế độ chưa ṃn

Ḷng từ cứu khổ vẫn tṛn nguyện xưa.

 

Ngàn năm sau đó cũng vừa

Muôn ngàn hội chúng truyền thừa di ngôn

Dẫu triền miên khổ dập dồn

Vô ưu vẫn nở… trường tồn thời gian! 

(Một ngày nắng ấm California) 

 

 

Trưa Hè...

Phố trưa gió lộng trời oi bức

Lưa thưa hạt bụi chốn hồng trần

Bận rộn giữ ḷng luôn tỉnh thức

Trưa hè nắng quái rớt đầy sân...

 

NHẬT TRÍ

 

 


 

Trở lại trang THƠ