Gửi về Mẹ

 

 

bao nhiêu bài thơ viết

chẳng nhắc đến mẹ hiền

vì sao? con chợt hiểu

-- vì tình mẹ vô biên!

 

vì tình mẹ vô biên

suối sông nào sánh nổi

lời con như thuyền nhỏ

trôi dạt biển nhân duyên

 

mẹ ơi, lòng mẹ rộng

mẹ ơi, tình mẹ sâu

phủ vây con huyền diệu

ấp ủ con nhiệm mầu

 

sẻ chia con máu thịt

chăm chút tự bào thai

răng cắn môi, đau, mệt

tạo cho con hình hài

 

con học thi, mẹ thức

con lụy tình, mẹ đau

con võ vàng, mẹ khổ

con lo âu, mẹ rầu

 

những khi con vấp ngã

mẹ nâng con dịu dàng

con trôi ra biển cả

mẹ mắt lệ rụa ràn

 

con làm thân viễn xứ

mẹ mỏi mắt chờ tin

đêm tụng kinh, niệm chú

cầu cho con an bình

 

kiếp vô phần lưu lạc

khóc lẻ loi quê người

con điếng hồn, nuốt lệ

gửi về mẹ nụ cười.

 

 

NGUYỄN THỊ MINH THỦY

 

 

 

 


 

Trở lại trang THƠ