THÍCH GIÁC HẠNH
Thế danh: Lê Bích Sơn
Phẩm vị: Đại Đức
Bút hiệu: Giác Hạnh, Lê Bích Sơn, Lê Phổ Bảo, Trí Thắng
Sinh ngày 10 tháng 9 năm 1975 tại Quy Nhơn, tỉnh B́nh Định
Chủ trương trang web: www.lebichson.org
Tác phẩm hoặc bài viết thuộc thể tài Phật Giáo đă gửi đăng trên các báo chí hải ngoại: Khảo luận, bút kư, thơ, nghị luận, phóng sự, dịch thuật, tin,v.v...
Đă cộng tác với các báo Phật Giáo hải ngoại: Viên Giác (Đức), Tâm Giác (Đức), Lộc Uyển (Hoa Kỳ), Giao Điểm (Hoa Kỳ), và nhiều trang web Phật Giáo.
Tác phẩm đă xuất bản:
- T́m Dấu Chân Xưa
Những bài viết đă đăng trên các báo chí và websites Phật Giáo Việt Nam:
- Bức tranh đàn gà
- Thơ Đỗ Trung Quân và những buồn vui
- Cung tiễn Giác linh Thầy (Cố Ḥa Thượng Thích Nguyên Ngôn)
- Mahatma Gandhi
- Cuộc hội ngộ các tôn giáo trên toàn cầu tại New Delhi
- Đạo An đại sư - Dịch từ tập "Thiền Cơ Diệu Ngộ"
- Điếu văn cố Ḥa Thượng Thích Đồng Thiện
- Đôi điều suy tư
- Đôi nét sơ lược về Đại học Delhi
- Đống giẻ rách
- Gió giao mùa
- Ḥa Thượng Thích Bảo An
- Lễ Raksha Bandhan của Ấn Độ
- Mẹ - Quê hương của con
- Địa Tạng Bồ Tát Sám nguyện - Dịch Việt-Anh
- Tổ đinh Sơn Long, một thắng tích Phật Giáo B́nh Định
Những bài thơ:
- Một ngày như mọi ngày
- Tiễn một nguời đi
- Chuyện thằng cướp
- Cơi mộng
- Cơi thênh thang
- Du tử
- Lữ khách chiều đông
English:
- The Buddha and His Teachings - Reviewed by Le Bich Son
- The "Heart" of the Perfect Wisdom Sùtra - Translated by Le Bich Son
- The Legend of Ksitigarbha Bodhisattva in China by Le Bich Son
- The Sacred Site of Ksitigarbha Bodhisattva in China by Le Bich Son
- Ksitigarbha Bodhisattva Confessional Hynm - Translated by Le Bich Son.
a
MẸ - QUÊ HƯƠNG CỦA CON
Biển đời băo tố, gian nan
Mẹ là bờ bến b́nh an con về
Mẹ là nhạc, Mẹ là thơ
Mẹ là Bồ Tát con thờ trong tâm
Mẹ chưa sống đủ trăm năm
Nhưng cho con hiểu trăng rằm t́nh thương
Mẹ là biểu tượng quê hương
Dù đi xa cũng vấn vương trở về
Mẹ c̣n giữ trọn hồn quê
Nếu không có Mẹ con về làm chi!
Con đi nam bắc đông tây
Tóc sương, thân hạc, dáng gầy… chờ con
Mẹ là một trời nước non
Đời c̣n có Mẹ con c̣n quê hương!
Chicago, Vu Lan 2006
CƠI MỘNG
Rong chơi vào cơi mộng,
Hiện làm kiếp con Người,
Trên cao vầng nhật nguyệt,
Dưới chân con đường đời.
Nơi nào, Người sẽ đến?
Đường nào, Người đă qua?
Trăm năm như cuộc mộng,
Một ngày, bỗng xóa nhoà!
Người về quên tất cả,
Bao hạnh phúc, khổ đau,
Ước mơ và kỷ niệm,...
Bao giờ, cho mai sau!
Người đến từ Vô thủy,
Đi về cơi Vô chung.
Du hành qua cuộc mộng
Một lần, Người nhớ không!
oOo
NHỮNG MÓN QUÀ
Một buổi trưa nọ, trên đường hoằng hoá hai thầy Tịnh An và Minh An đi ngang qua một đoạn bờ sông Hằng. Trời nóng, người mệt, hai thầy quyết định dừng chân tắm rồi sẽ tiếp tục lên đường.
Hai thầy đang ngâm ḿnh trên ḍng sông Hằng trong mát giữa trưa hè th́ một nhóm thanh niên Bà-la-môn (tuổi mới lớn) xuất hiện. Sông Hằng, con sông thiêng của những tín đồ Ấn giáo và họ tự cho ḿnh là sở hữu chủ con sông này. Thấy có người, hai thầy đắp y lên bờ, nhẹ nhàng tiến đến gốc cây nơi hai Thầy đang treo b́nh bát. Đi được vài bước, chợt nghe “lụp bụp”… ngoái nh́n lại th́ y của các thầy bị bọn Bà-la-môn ném đầy bùn dơ. Thầy Minh An im lặng sửa y, ngồi kiết già. Trong khi đó, không nói một lời nào, thầy Tịnh An trở lại ḍng sông tắm và giặt tấm y dính bùn của ḿnh.
Tắm giặt xong, thầy Tịnh An lại tiến về phía thầy Minh An. Những nắm bùn dơ từ tay đám thanh niên lại tiếp tục bay vào y thầy Tịnh An. Thầy Tịnh An lại mỉm cười bước xuống sông tắm và giặt y, đám thanh niên lại tiếp tục ném bùn… Tất cả diễn ra trong im lặng. Việc thầy Tịnh An tắm giặt và bọn thanh niên tiếp tục ném bùn lặp đi lặp lại nhiều lần. Cuối cùng một thanh niên trong đám Bà-la-môn đang giữ nắm bùn trong tay giơ về phía thầy Tịnh An hỏi:
- Này gă Sa môn kia, ông có biết đây là ǵ không ?
- Có lẽ đó là “món quà” mà bạn sẽ tiếp tục “tặng” cho riêng tôi. Thầy Tịnh An trả lời.
- Ông không sợ dơ à ? Tên thanh niên lại tiếp tục hỏi.
- Chính v́ sợ sự dơ bẩn nên tôi đă phải tắm đi tắm lại nhiều lần. Nhờ những “món quà” đó mà tôi được tắm nhiều và tắm sạch như hôm nay. Cảm ơn những “món quà” từ tay các bạn!
- ……
-… Dừng lại. Này anh em! Hăy vứt bỏ những nắm bùn trong tay chúng ta”.