LÝ THỪA NGHIỆP

 

 

 

Sinh năm 1947 tại tỉnh Sóc Trăng, Việt Nam.

Học trường Trung Học Hoàng Diệu và Tố Như, Sóc Trăng.

Từ thập niên 60, với bút hiệu Trầm Mặc Nghệ Thế, bắt đầu làm thơ với nhóm Hồn Trẻ Hai Mươi tại Sóc Trăng.  Nhóm này đã ấn hành 2 tập thơ “Lá”, năm 1966, và “Lưng Trần” năm 1967.

1973 ấn hành thi phẩm Cõi Vàng Bay tại Trà Vinh.

1988 vượt biên đến trại Songkhla, Thái Lan.

1990 định cư tại thành phố Melbourne, Úc.

 

Hiện đang sinh hoạt trong Đạo tràng Quang Minh, Chùa Quang Minh, Melbourne, Úc.

Có đăng thơ trên các báo Dân Việt, Văn Nghệ, Thời Báo, Việt Luận, Hương Đạo ở Úc;  Thế Kỷ 21, Văn Học, Hồn Việt, Phương Trời Cao Rộng ở Hoa Kỳ.

 

Tác phẩm đã xuất bản:

-    Bọt Nước Xao – Thi phẩm, Úc, 2003

-    Thực Tại Nhiệm Mầu – CD ca nhạc và ngâm thơ, Úc, 2006.

-    Lung Linh Hoa Tạng, xuất bản chung với TK Thiện Hữu,  thi phẩm, 2007.

-    Đã góp mặt trong một số tuyển tập thơ khác như:  Cỏ Reo, Cát Vân (Melbourne), Những Cây Bút Úc Châu (Sydney), Một Phần Tư Thế Kỷ Thi Ca Việt Nam Hải Ngoại tập 6 (Nhóm Văn Hóa Pháp Việt, France)

 

 

a

 

 

 

HAI CÔ GÁI LÀM THƠ

 

 

Thầy tỳ-kheo thả hàng nước mắt

Một nửa trôi vào mùa thu

Một nửa trôi vào mùa hạ

Mùa xuân đang chơi trò cút bắt.

2 cô gái làm thơ bên ly chè 4 màu

Màu son tím ngắt

Melbourne nắng chói chang

Gã làm thơ trên mái tóc

Sáu mươi.

Thuyền ra đi từ một nhánh sông

Lênh đênh như chiếc lá

Chín ngày chín đêm

Tấp vào bờ cát Thái-lan

Songkhla vỗ tay cùng biển hát

Về quê hương vừa đánh mất.

Đạo tràng một trăm người, kinh hành về một dòng sông

Tượng Quán-Âm và mái chùa cong vút

Bài thơ lục bát

Dán chặt vào thân tâm

3 ngàn thế giới

 

 

 

NHÁNH RONG

 

Tiếng cười dường vẫn chưa tan

Là khi lệ cũng hàng hàng chực rơi

Chút xương thịt, chút tăm hơi

Nắng mưa nhựt nguyệt vẽ vời đục trong

Thấy mình như một nhánh rong

Trôi đi biền biệt còn mong điều gì!?

 

Biển xanh sóng vỗ tư bề

Chúng sinh như bọt tan về ngàn phương

Còn ai đi giữa con đường

Nắng vàng Phật Pháp, mưa nguồn Như Lai

Núi rừng từ buổi sơ khai

Cơn mưa sinh tử còn bay chập chùng.

 

 

 

HÁI MÙA XUÂN

 

Ai hái mùa xuân thả thênh thang

Bên đồi rực rỡ những hoa vàng

Trời bát ngát hương thời xa lắc

Trong mắt em xanh cả nổi mừng.

 

Ta chép tặng người dăm trang Kinh

Trí tuệ nghìn năm sáng lung linh

Ai như một bóng chim cô độc

Từ mùa xuân trước - chứng vô thinh.

 

Ai vẽ mà xanh cả sơn hà

Ngàn hoa bỗng nở ở quanh ta

Trong cõi xuân sang trùng điệp đó

Thổn thức làm sao tiếng Di-Đà.

 

Ta hái mùa xuân thả trên song

Mai kia ra biển với muôn trùng

Tịnh yên hóa hiện trời sanh biếc

Nghìn kiếp nào trôi suốt bổn tâm.

 

 

 

HỪNG ĐÔNG

 

Hừng đông nghe chim hót

Nghệ sĩ hề! hát rong

Dậy đi những bụi hồng

Chờ xem ngàn hoa nở.

 

Hừng đông nghe chuông đổ

Mang mang một cõi long

Ai thắp nén nhang thơm

Lạy ba ngàn thế giới.

 

Hừng đông ngồi lần chuỗi

Hạt nào tròn ăn năn

Hạt gieo xuống căn phần

Mai nẩy mầm Tịnh-độ.

 

Hừng đông trời mờ tỏ

Vạn pháp trắng hư không

Trong tâm thể tinh ròng

Sen đã hồng bát nhã.

 

 

 

BỤI HỒNG

 

Hóa sinh từ một kiếp nào

Tới đây đi đứng ra vào ngủ nghê

Đôi khi buồn rất não nề

Quen người rồi cũng bỏ về tay không

Đường chia trăm ngõ bụi hồng

Người đi chớp đã bạc dòng tử sinh. 

 

 

 

RỪNG TRÀM 

 

Ghe trôi vô tận rừng tràm

Thiền sư bỏ núi về làm tiều phu

Đêm đêm trong cõi sương mù

Lá rơi có chạm dọc bờ tử sinh

Rừng già soi bóng u linh

Nước trong cá lội đợi bình minh lên.