THÍCH THUYỀN ẤN
Thế danh: Hoàng Không Uẩn
Đạo hiệu: Thích Thuyền Ấn
Sinh năm 1928 tại Quảng Bình, Việt Nam
Tốt nghiệp Master tại Đại Học Wisconsin, Hoa Kỳ
Giáo Sư Đại Học Vạn Hạnh, Sài Gòn
Nguyên Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hoằng Pháp GHPGVNTN
Thành viên Hội Đồng Viện Tăng Thống GHPGVNTN
Thành viên Hội Đồng Chứng Minh GHPGVNTN Hoa Kỳ
Hiện định cư tại Hoa Kỳ.
Có bài và thơ đăng trên các báo chí Phật Giáo Việt Nam như Chân Nguyên, Phật Giáo Hải Ngoại, Trúc Lâm, v.v…
Những bài pháp luận và thơ đã đăng:
- Tưởng niệm về sự giác ngộ
- Duy Thức Tam Thập Tụng - Bồ Tát Thế Thân tạo, Thích Thuyền Ấn dịch Việt
- Kính dâng hương hồn Mẹ, thơ
- Xuân hoa nở, thơ
- Hãy đứng dậy, thơ
- Trăng sáng, thơ
- Viên đá, thơ
- Mây trăng, thơ
- Ánh trăng vàng Hawaii, thơ
- Rừng vắng, thơ
- Đêm vắng, thơ
- Mái chùa, thơ
- Bình minh lên, thơ
- Muôn hoa nở, thơ
- Hồn phơi phới, thơ
- Thời gian, thơ
- Thanh thảng, thơ
- Ngàn phương, thơ
- Lá vàng bay bay, thơ
- Đức Phật, thơ
- Mục Kiền Liên, thơ
- Công ơn Cha Mẹ, thơ
- Lòng con, thơ
- Vi diệu không, thơ
- Giải thoát, thơ
- Nghe thấy, thơ
- Chúng sinh khổ, thơ
- Ngời siêu thoát, thơ
- Lâm Tỳ Ni, thơ
- Núi Linh Thứu, thơ
- Quay về bến Giác, thơ
a
HỒN NHIÊN
Hãy để cho gió lộng ngàn phương, cho trời đất quang minh, cho trùng dương gợn sóng.
Hãy để cho mây trôi man mác, mưa rơi thấm nhuần khắp trọn địa cầu.
Hãy để cho biển khơi hồn nhiên trầm lặng, hay vùng vẫy ba đào; nơi đây dung chứa, nuôi dưỡng, trưởng thành bao nhiêu sinh loại đang nhởn nhơ vui đùa trong đại dương bát ngát.
Hãy để cho những con nai vàng hiền hòa sống trong chốn rừng thiêng hoang vu, gậm cỏ ven đồi, đêm về thơ ngây ngắm trăng hứng gió.
Hãy để cho mặt trời bập bùng ngày đêm vùng sôi dậy, tỏa sáng ngàn phương, nuôi sống muôn loài, rừng, hoa cây, cỏ…
Hãy để cho dòng suối tuôn reo, cho rừng thiêng êm mát, cho muôn chim ca hót, cho phượng hoàng bay bay.
Hãy để cho đại bàng vỗ cánh, băng qua trùng dương bát ngát, bạt gió, tung mây.
Hãy để cho ánh trăng mơ màng tỏa sáng khắp không gian vắng lạnh, đó đây tràn ngập muôn ngàn vạn tinh tú lung linh.
Hãy để cho em bé thơ ngây tươi cười hồn nhiên trong lòng mẹ, không hề bận đến hơn, thua, được, mất của cái trần thế thất thiểu, điên mê, hận thù, khổ ải.
Tôi chấp tay nguyện cầu cho trần gian vơi hết thương đau.
TUYẾT RƠI
Tuyết rơi xuống ngập đồi cao trắng xóa
Nắng vàng lên mưa tuyết nhẹ bay bay
Quên vọng chân, quên luôn hết tháng ngày
Quên thế sự thăng trầm, quên tất cả.
Tuyết rơi xuống ngập đồi cao trắng xóa
Núi đứng nhìn đại dương rộng mênh mang
Vất bỏ đi những danh vọng vinh quang
Đứng hẳn dậy tu từ bi giải thoát.
Tuyết rơi xuống ngập đồi cao trắng xóa
Lạnh căm căm dân đói khổ lầm than
Đốt hương lên để ủ mộng đá vàng
Đúc gan sắt sống cùng “sơn hải thệ.”
Tuyết rơi xuống ngập đồi cao trắng xóa
Gió điên cuồng sóng dậy trùng dương xa
Ta đứng nhìn toàn vũ trụ bao la
Như sư tử gầm thét lên vang vọng.
Tuyết rơi xuống ngập đồi cao trắng xóa
Trần gian đang tràn ngập vạn đau thương
Xô phăng đi những thống khổ tai ương
Cứu nhân loại xa điêu linh nghiệp báo.
Tuyết rơi xuống ngập đồi cao trắng xóa
Vọng Thế Tôn đảnh lễ đức Mâu Ni
Gian nan hề lòng chẳng quản ngại gì
Hiến thân trọn lên Như Lai Đạo Pháp.
THU ĐÔNG
Thu về gom hết lá vàng,
Đông sang đốt sáng ngồi đàn dưới trăng.
Biển khơi ngắm ngọn hải đăng,
Cho thuyền lướt sóng phăng phăng đi về.
Vượt biển khổ qua sông mê,
Đốt tan phiền não u mê kiếp người.
Mặt trời thức dậy tươi cười,
Đại dương rực rỡ sáng ngời mông mênh.
Hư không vời vợi bình minh,
Thọ trì Bát Nhã Tâm Kinh tuyệt vời.
Chân như vượt thoát ý, lời,
Thời gian ngưng đọng xa khơi diệu huyền.
Chân tâm tĩnh lặng vô biên,
Tiêu tan muôn kiếp tội khiên luân hồi.
Bản lai diện mục đâu rồi,
Đem ra phơi nắng trên đồi không mây.
Mặt trời sắp lặn đồi tây,
Trăng lên thơ mộng đó đây sáng ngời.
Nai vàng ngơ ngác ven đồi,
Bâng khuâng mây trắng ngang trời trôi đi.
Nước hồ thu tợ lưu ly,
Chim bay qua đó mấy khi lưu hình.
Rừng xanh non nước hữu tình,
Bao la tinh tú lung linh muôn đời.
Thích Thuyền Ấn