Hữu

 

Khi tôi bắt đầu xa trần thế

Bước em đi lãng đãng nhịp vô thường

Ngày xao xác rụng

Ðêm xào xạc cuốn

Cất cao giọng đùa với tà dương

 

Bây giờ tôi biết yêu trần thế

Bước em đi vẫn gõ nhịp vô thường

Ôi ngày ôi đêm phăng phăng dòng nguyệt tuế

Mà tôi mà em cứ nghiêng mình trên lá cỏ ngậm sương.

 

1989

 

 

 


 

Back Up Next

 

Trở lại trang Mục Lục Thơ