Nhớ Thầy

 

Ngày Xuân, lang thang trên phố

Tìm cái chi?

Mắt đỏ - bụi mờ

Tôi đứng lại bên đường, lau mắt kiếng

Rồi đi, đi theo chiều cuốn của dòng người

Chen chúc nam thanh nữ tú

Lao xao tiếng nói giọng cười

Đôi mắt vẫn đau rát

Dừng lại, dừng lại ở một góc vắng

Lau mắt kiếng

Lau mãi vẫn còn đau

 

Người ta kêu gọi những gì?

Thương yêu - khoan thứ - tỉnh thức...

Nhưng chỉ thương yêu những người ấm no

Khoan thứ cho những kẻ tội ác tiếp tục tội ác

Tỉnh thức để mở mắt nhìn nhau

trong trái tim đồng nhịp hưởng thụ…

 

Thương yêu - Khoan thứ - Tỉnh thức!

Ôi chỉ là những ngụy ngôn, xảo ngữ

Con người thời nay chỉ giỏi trò hóa trang

Tiếp xử với nhau qua những mặt nạ

Ông thành bà, bà thành ông

Tên cướp được khen: nhà đạo đức

Ma vương tự xưng: đã thành Phật

Thi sĩ cuối mùa tủm tỉm làm thiền sư...

 

Tôi đứng lại bên đường, lau mắt kiếng

Nhớ dáng Thầy gầy guộc

ẩn nhẫn thiền tọa trong ngục tù quê hương.

 

(1997)

 

 

 

 


 

Back Up Next

 

Trở lại trang Mục Lục Thơ