Trước thềm xuân mới

 

Mưa rơi, mưa rơi, ngập nước những con đường

vàng trải thảm trên sân, ướt đẫm ngày cuối đông

Nắng trưa xiên qua những nhánh cây trơ xương khi mưa tạnh

Nơi góc cửa sổ, con nhện nằm ủ một cuộn tơ

Con tàu kư ức thuở thiếu thời xồng xộc lăn bánh quay về, kéo c̣i, nhả khói

Những chuyến phiêu du không bao giờ có thực

Cánh buồm lộng gió xa khuất sóng trùng khơi.

Hồn vô tư gửi cửa thiền thanh vắng

Sáng quét lá, chiều nghe kinh, cất cao mật ngôn Phạn ngữ

Đáy tâm sâu hun hút, chơi vơi những bóng h́nh, bồng bềnh những ẩn điệu

Mộng ban sơ, lặng lẽ, trôi đi những tháng ngày…

 

B́nh minh xe hoa đi qua, sắc hương diễm lệ reo vui theo nắng

Hoàng hôn xe tang trở về, mắt buồn đượm một trời không

trường lao xao giọng cười tiếng hát

Những tên hề đeo mặt nạ trắng, với những ṿng mắt đen thui, nhào lộn nhảy nhót

Khoé miệng luôn kéo lên những nụ cười tươi măi không phai

Lănh tụ, lănh đạo, chưa bao giờ lănh hội được cùng đích của số đông

Rêu rao những chương tŕnh, những chính sách ưu việt không bao giờ thực hiện nổi

Bán đất, bán biển, bán cả linh hồn cho tham vọng ngôi cao

Bầy tiểu yêu xúm xít nịnh nọt những kẻ mị dân, giả dối

Đẩy dân lành vào thảm cảnh đau thương

Thoáng chốc bể dâu, nhà đẹp vườn xinh trở thành b́nh địa

Xuân Tết về biết chào đón nơi đâu!

 

Chiều tha hương, bỗng nhớ con tàu năm ấy

Đưa viễn mộng hun hút chân mây

Xuân đến, xuân đi, bao lần trùng lặp

Mộng ban đầu u uẩn mắt xanh xưa

Mục đồng cỡi trâu vi vu cánh diều vương khói nhạt

Bướm vàng chui ngược vào kén, rụng đôi cánh mỏng phiêu du,

làm con sâu trong giấc ngủ yên lành

Vườn xanh hoa nở trắng như mây

Gió lay chiếc phong linh hiên ngoài

Chim non giật ḿnh quay cổ ngóng

Tiếng hót đầu mùa vọng măi những xuân sau

Lật trang kinh, ḷng an ḥa

Thương nhân sinh thống khổ bao đời kiếp

Điểm nhẹ tiếng chuông khi mặt trời rực rỡ trên đại dương xanh

Xuân sang, mùa đă sang

Nghe sâu sóng vỗ chơn thường.

 

 

(18/01/2019)

 

 

 

 

 

 

 


 

Back Up Next

 

Trở lại trang Mục Lục Thơ