Sơn nữ
Mắt em xanh màu rừng thăm thẳm
Để anh lạc nhịp bước
đi hoang
Tóc dài buông lưng núi thơm cỏ
Xô anh về phố xa mơ màng
Ngày lang thang nhớ sầu đôi mắt
Mây trắng bay mềm dáng em về
Đêm cô liêu nghe buồn rung lạnh
Nụ cười nào loáng thoáng trong mê
Thôi em cứ non cao dạo bước
Biết làm chi thế sự thăng trầm
T́nh, như hoa dại ươm cỏ biếc
Theo chân anh mỗi nhịp âm thầm...