TẬP THƠ CŨ
Tình cờ gặp một nhà sư trẻ, quê Hội An. Nơi
sân chùa đông người của ngày lễ hội, nhà sư nhắc lại một vài bài thơ cũ
trong tập thơ viết tay có tựa là Năm Năm Phiêu Bồng
mà chính tác giả không còn nhớ tí ti nào. Thi phẩm ấy cũng chẳng
biết lạc vào tay ai. Nghe qua âm hưởng và chữ dùng của vài bài
thơ mà nhà sư thuộc lòng thì cũng cảm nhận mang máng một thời
làm thơ của mình ở tuổi 18 - 22. Giữa trời đêm, ngoài sân lễ
hội, chưa kịp ghi chép những bài thơ hay địa chỉ của
người thuộc thơ, thì đột ngột chia tay, chẳng biết tăm dạng nhà sư trẻ
này đâu nữa mà tìm.
Tuần trước, nhận được món quà thật quý giá
của người phương xa gửi đến: một tập thơ cũ khác, tên
Về Rừng.
Tập này có sau tập Năm Năm Phiêu Bồng.
Nhìn nét chữ thì đúng là của mình, nhưng của mình mà sao lạ
lẫm ở trên tay, vì khi đọc, tưởng như đọc thơ của mình ở một tiền kiếp nào. Tất nhiên những bài thơ của
hơn một phần tư thế kỷ trước không còn là thơ
hay đối với mình cũng như đối với người:
tư tưởng đơn sơ, ngôn phong vụng về... nhưng vẫn quý, thật quý;
vì đó là kỷ niệm, là tiếng nói một thời trai trẻ
của mình trên quê hương đổ
nát.
Tuyển chọn một số bài ngắn tiêu biểu, chép
lại nơi đây để lưu giữ một phần đời, một phần hồn của mình,
của một người thơ có tên Phiêu Bồng.
Tìm bạn
Từ nay bỏ phố quên người
Tháng năm còn lại chút đời phôi
pha
Ta ngồi đây đếm ngày qua
Hăm lăm năm mộng đã nhòa như sương
Tâm tư nào có bình thường
Không đau tình mộng cũng buồn non
sông
Muốn hiên ngang, muốn vẫy vùng
Bốn phương hào kiệt vai chung gánh
đời
Trăm năm cũng chỉ trò chơi
Ném phăng đời mộng đạp trời xông
pha
Yêu người gửi lại tình xa
Yêu đời để lại bài ca anh hùng
Trời đây ai kẻ đội cùng?
Đứng lên đạp đất vẫy vùng một phen.
(1982)
Nhậm vận
Nỗi lòng không với cỏ cây
Thì xin nói với riêng ai một người
Không đùa cuộc thế đầy vơi
Thì xin giũ áo về chơi rừng già
Thênh thang đất rộng trời xa
Tâm tư xanh với lá hoa một màu
Sá gì ngày tháng qua mau
Phong sương tự thuở mái đầu còn
xanh...
(1982)
Rượu thề
Từ hôm nay có ta về ca hát
Và làm thơ dâng tặng núi rừng khô
Hồn không chết dưới trưa vàng cháy
rát
Lòng không quên trên cuộc thế điên
rồ.
Ta ngồi đây với khung trời bát
ngát
Đốt lòng mình bằng ngọn lửa hùng
kiêu
Bàn tay nhỏ: phá gông cùm gẫy nát
Đôi chân trần: đạp đổ đất trời
xiêu.
Đây tiếng thét của rồng thiêng chí
cả
Đây tiếng gầm của cọp núi oai linh
Ta múa kiếm dưới vầng trăng bóng
ngã
Phất cờ thiêng trên rừng lá vươn
mình
Đời sẽ thay và tên người sẽ mới
Hãy đứng lên ơi lá cỏ vô tình
Ngày sẽ qua và lòng người mong đợi
Chén rượu thề hãy cạn trước bình
minh.
(1982)
Chia xa
Đường về nhà em xa mông lung
Trời về nhiều mây muôn muôn trùng
Thênh thang ngàn cỏ lồng lộng gió
Ôi có ngờ đâu nhớ vô cùng...
Khép cửa buồn tênh đèn dầu chong
Tình yêu cũng nhụt chí anh hùng
Thôi em gát lại khung trời đó
Để anh thong thả nghiệp kiếm cung.
(1982)
Mơ hồ
Ngày xưa không còn xưa
Vì xưa cũng qua rồi
Em đi từ dạo ấy
Mà ta vẫn còn ngồi
Ngày nay không còn nay
Vì nay cũng qua rồi
Hôn em mà chợt thấy
Vầng trăng trên vành môi
Ngày mai không là mai
Vì mai cũng mơ hồ
Xa nhau rồi bỗng nhớ
Nụ hoa trên cành khô.
(1982)
Ngộ
Nắng lên ngọn lá tàn sương
Thiền sư chống gậy lên đường tìm
hoa
Nụ hoa đã héo chiều qua
Thiền sư bẻ gậy ngồi ca trên rừng.
(1982)
Đừng hỏi
Đừng hỏi vì sao anh đã...
Tình yêu không nói bằng lời.
Đừng hỏi vì sao anh đã...
Tình yêu là một trò chơi.
Cứ nghĩ rằng vì anh đã...
Nên anh chỉ biết mỉm cười
Cứ nghĩ rằng vì anh đã...
Nên đành giũ áo ngàn khơi.
(1982)
Tình vội
Đôi bàn tay nhỏ
Khó chuyển non sông
Thôi anh về lại
Lùa tóc em bồng.
Một vòng tay nhỏ
Không xuể trần gian
Thôi anh về lại
Ôm em nồng nàn.
Ôi bờ môi mỏng
Đốt cháy non sông
Ôi dòng tóc chảy
Cuốn trôi cuộc trần...
Đời anh đã chết
Trong những nụ hôn
Đời anh đã chết
Trong mắt em buồn...
Thôi anh ngừng lại
Tìm tháng ngày xưa
Tình yêu vụng dại
Biết mấy cho vừa!
Anh theo tiếng gọi
Tự lúc mờ sương
Thương nhau tình vội
Tay vẫy lên đường...
(1982)
Đường ta và
đường em (I)
Đèn chong, giấy trắng, mực đầy
Mà không ghi nổi một ngày xa nhau
Rừng im lẻ bóng đêm sâu
Cố quên em để tình sầu phôi pha
Anh theo tiếng gọi sơn hà
Thôi em ở lại quê nhà đừng trông.
(1982)
Đường ta và
đường em (II)
Một vai còn nặng ơn núi sông
Một vai phải gánh nợ tang bồng
Yêu em vô hạn mà không nói
Lặng lẽ đường xa, xa vô cùng.
(1982)
Hãy cho tôi
Hãy cho tôi số tiền anh đã đốt
Trên điếu thuốc có đầu lọc vàng
thơm
Tôi sẽ mua cho bầy em đói dốt
Cuốn vở tập hay khoai luộc trừ cơm.
Hãy cho tôi số tiền anh đã ném
Trong trò chơi phung phí của hộp
đêm
Tôi sẽ mua cho bầy em rách nát
Chiếc áo lành che đỡ tấm thân mềm.
Hãy cho tôi số tiền anh đã đổ
Trên sòng bài, trên những cuộc
rượu say
Tôi sẽ mua cho bầy em khốn khổ
Chút quà vui khuây khỏa kiếp đọa
đày.
Hãy cho tôi và xin hãy cho tôi
Những tiền vung trên đền chùa điện
ngọc
Những tiền thừa cung phụng kẻ vàng
son
Và cho tôi những tiệc vui vô nghĩa
Rượu rót tràn và mỹ vị buồn nôn
Tôi sẽ quỳ và tôi sẽ ngửa tay
Xin các anh chia tôi cuộc vui này
Để san sẻ những mầm non òa khóc
Mỗi đêm về bụng đói và lạnh run
Và để cho những mầm non xanh mướt
Tuổi còn thơ mà mắt đã sâu buồn.
Ừ hôm nay anh hãy lại cùng tôi
Tay bắt tay đi xây dựng cuộc đời
Ta ca hát khi mọi người no ấm
Ta đùa vui khi ai cũng tươi cười
Hãy cùng tôi ngồi lại từ hôm nay
Chúng ta xây tương lai bằng tình
người
Hoa sẽ nở trên những vùng lửa bỏng
Tình sẽ thơm trên khắp nẻo cuộc
đời
Anh sẽ nghe quê hương bừng tiếng
hát
Và nụ cười sẽ đầy mãi không vơi.
(1982)
Buông thả
Áo lụa đen tuyền ngát hương bay
Đưa em ra khỏi giấc mộng đầy
Bỏ mặc trần gian cuộc chìm nổi
Ôi tóc em mềm như làn mây
Hôn mắt nai buồn dâng ngất ngây
Và vành môi cong ngọt tình say
Gần nhau một thoáng rồi ngơ ngẩn
Phố lặng, rừng im, tay nhớ tay.
(1982)
Vầy cuộc phù du
- Về rừng có nhớ gì không?
Chiều đi để lại một khung trời
hồng.
- Em đi qua phố người đông
Tâm tư khép lại còn trông một
người.
- Thôi em đời tợ sương rơi
Hôn nhau rồi tiễn ngàn khơi đôi bờ.
- Dù mong manh giọt sương mơ
Cũng trên huyễn mộng cũng trơ trầm
phù.
- ... Ừ, ta vầy cuộc phù du
Tử sinh âu cũng sương mù mà thôi...
(1982)
Dư âm
Trên đầu ngọn cỏ sương treo
Trên tay còn nhớ bọt bèo tháng năm
Trên lòng còn đọng dư âm
Trên đôi mắt vẫn xa xăm đợi chờ
Trên người còn chút huyễn mơ
Trên ta cát bụi đã mờ nhạt bay.
(1982)
Đêm nay
Rừng đêm nay tắm trăng trong
Người đêm nay đắm bên dòng nhạc
thưa
Đời đêm nay đã dậy chưa?
Ta đêm nay hát cho vừa tiếng đau
Tóc đêm nay chảy về đâu?
Hồn đêm nay nhớ ban đầu ngược xuôi.
(Đêm 14/4/Quý Hợi)
Chí nam nhi
Bốn phương ai kẻ cùng ta gánh
Món nợ non sông thời vận suy
Nếu kẻ tài hoa sợ đời tránh
Không bằng hèn mọn thách hiểm nguy
Vung gươm càn quét bao cuồng vọng
Núi thẳm, rừng hoang có kể chi
Trăm năm rồi cũng vèo như mộng
Gang thép tung hoành chí nam nhi.
(1982)
Về đâu?
Buồn vương từ đâu
Nước chảy qua cầu
Người đi về đâu
Trong cuộc bể dâu?
Trăm năm cũng mộng
Nghìn năm cũng mơ
Trút gánh ưu sầu
Dưới những vực sâu.
Người ngồi thật lâu
Bên dòng kỷ niệm
Ta về thật mau
Nghe buồn lao xao
Thôi trăm năm mộng
Như hạt mưa ngâu
Về đây đất rộng
Rừng im cúi đầu.
Xông pha
Còn nặng lời thề với kiếm cung
Thiền sư bỏ núi vì lợi chung
Đâu kẻ mạnh-thường, đâu tri kỷ
Đường sao xa mãi, xa vô cùng!
Binh thư đêm ngày thay kinh phúng
Nghiệp hữu che trùm cả lý không
Nghiêng vai quẩy gánh trần sa mộng
Dưới trăng mài kiếm quét bụi hồng.
(1983)
Trao nhau sương
khói phiêu trầm
Nụ cười làm rạng con tim
Nước mắt pha đời nổi chìm
Buồn vui không chỉ là mộng
Ngày qua tháng lại im lìm.
Tôi đi tìm tôi mòn gót
Về đây vầng trán đã hằn
Tôi đi tìm em giây phút
Cuộc hoa nào cũng phù vân.
Trao nhau chút đời mưa gió
Dưới trăng sương lạnh vai gầy
Ngồi im cho lòng lên tiếng
Nghe chừng trái đất ngừng xoay.
(1983)
Xin chào
Không khóc cho tình yêu chia phôi
Không buồn vì mây đã tan rồi
Mà đau quê hương chìm uất hận
Tình riêng xin để nước cuốn trôi.
Em chỉ là tôi trong tim tôi
Tôi chỉ là em trong tim người
Vẫy tay cho cuộc tình đi mãi
Có lẽ ân tình chỉ thế thôi.
(1983)
Tịnh khẩu
Cười hay khóc thì đời cũng nhạt tẻ
Kiếp cuồng điên tôi đi tìm chính
tôi
Quanh quẩn mãi rồi về đây nín lặng
Nói hay không thì ngày cũng qua
rồi.
(1983)
Tỉnh giấc
Ta đi mà lòng không định
Vì thương lá cỏ vô tình
Đời chưa gió sương là mấy
Nhưng buồn thay kiếp phù sinh!
Nắng mưa không chùn chân mỏi
Tình yêu không trói được lòng
Ta đi tìm đường một thuở
Bật cười thấy rõ mình ngông.
Thế gian đã nhòa trong mộng
Đời xanh nay cũng theo dòng
Thương ta thương người cuồng vọng
Về đây ngó lại lòng không
Cánh chim đêm qua bạt gió
Nay về đây đậu trên giàn
Hình như mặt trời vừa ló
Khi cánh cửa lòng mở toang.
(1983)
Nhòa cơn mộng
Hai mươi sáu năm nhòa cơn mộng
Ta về đâu giữa cuộc xoay mòng
Khép mắt lại quên đời thoáng chốc
Rượu tràn say đâu lấp được lòng!
(30.11.83)
Xưng danh
Rong chơi giữa bụi hồng
Gửi lại nụ cười không
Tu hay chơi cũng mộng
Ấy có lẽ: Phiêu Bồng.
(Kỷ niệm ngày sơ ngộ nhóm họ
Phù tại Nha Trang, 1983)
Bài ca cũ
Phố đã xa rồi rừng lại xa
Ta hôm nay cạn chén quan hà
Người không nói rồi người lại nói
Tiễn đưa nhau phố lạnh sương nhòa
Đời thì ngắn như một tàn thuốc
Cay trên môi chưa đủ cuộc trà
Mộng thì xa trong lòng biển mặn
Bao năm trời vẫn một bài ca...
(24.12.83)
Vì đạo
thiêng
(Nhạc và lời: Vĩnh Hảo;
sáng tác 1982 cho Đoàn Phật Tử Phụng Đạo)
Ngàn xưa ngàn sau không
cùng
Người xưa người nay nối
nhau
Vì ánh lửa thiêng - thắp
lên đi soi sáng đời u tối
Nguyện bền gan vượt bao
khó khăn
Quyết hy sinh vì ánh đạo
thiêng.
Tình thương trào dâng bốn
phương
Đoàn ta hùng tâm tiến lên
Thề tiến không lui - chí
hiên ngang vai gánh đời gian khó
Vì đạo thiêng nào ta sá
chi
Tiếp tay nhau xây đắp trần
gian
Ngày đã qua rồi
Đời cũng tan dần
Đạo sáng vô cùng
Tiến lên, ta tiến lên.
Hợp đoàn
(nhạc và lời Vĩnh Hảo
- 1983)
Đời đầy gian nan về đây ta hát cho
đời vui
Người nhiều hờn căm về đây ta hát
cho người cười
Ta như đàn chim ngàn
phương tung cánh bay về đây
Đời như cơn mơ ta xem trong mắt
xanh rạng ngời
Cầm tay nhau ta hát
vang lời ca
Yêu thương người, yêu
thương đời
Ta cùng nhau hợp đoàn.
Nào về đây cùng nhau ta
kết bao tình thân
Hòa nhịp ca nhìn nhau cùng xóa bao
ưu phiền
Ta như bụi khô lộng bay
reo múa trong ngàn phương
Dù đời gian nan ta xem như giấc mơ
bìa rừng
Cầm tay nhau ta đốt lên tình
thương
Không căm hờn, không hận thù
Ta dựng xây cuộc đời.
Nào về đây bàn tay ta nối vòng bao
la
Vì tương lai cùng nhau ta thắp lên
tình người
Ta như hạt sương mong manh nhưng
chứa bao đại dương
Dù đời tan nhanh tim ta rạng rỡ
trong tim người
Về bên nhau, mơ ước xây
đời tươi
Vui lên đường, không sờn
lòng
Ta dựng xây cuộc đời.
Tiếng
ca dựng đời
(Nhạc và lời: Vĩnh Hảo;
sáng tác 1983)
Đừng như lá khô theo dòng
nước xoáy
Đừng như khói sương tan
vào lãng quên
Đừng quên chúng ta như
loài hoa quý
Hoa thơm ngát hương ngập
tràn thế gian.
Đừng đưa chúng ta đi vào
chia rẽ
Đừng đưa chúng ta dìm vào
hố sâu
Đừng quên chúng ta như
dòng sông mát
Sông dâng nước lên sạch
ngàn vết đau.
Đem thân xây dựng đời
Vì đời cần có ta
Ta đi xây dựng người
Vì người có chung cùng ta
nỗi buồn.
Đừng như cát bay ngăn
người bước tới
Đừng như gió lay hoa tàn
sớm rơi
Đừng quên chúng ta như
loài chim yến
Chim tung cánh bay dệt mùa
xuân tươi.
Đừng như bóng đêm vây
người trong tối
Đừng như tháng năm đi lùi
phía sau
Đừng quên chúng ta lời thề
vươn tới
Muôn tay nối nhau dựng đời
thêm lâu.
Ngày
mai quê hương thanh bình
(Nhạc và lời: Vĩnh Hảo;
sáng tác 1983)
Tay đan tay nhau cho ấm
tim ta vừa chớm
Như chim sau đêm vui đón
triêu dương bừng sáng
Quê hương thân yêu, hoa nở
trong bao tiếng ca
Người không dối gian, muôn
nhà vang tiếng cười
Như mây thênh thang không
vướng chân ven bờ suối
Con tim vô tư không biết
gây thêm hờn oán
Ta yêu quê hương dâng hết
tâm tư bốn phương
Nguyện chung sức nhau xây
dựng khắp quê nhà
Vui lên bạn ơi
Tương lai chờ ta
Bạn ơi lên đường
Quê hương cần ta
Ra công dựng xây
Bốn phương chung lòng tiến
lên...
Mừng
Thầy
(Nhạc và lời: Vĩnh Hảo;
sáng tác 1983, tặng các em Ban Hộ Niệm Dược Sư, chùa Long Quang)
Thầy về đây như thái dương
soi tim người
Bao vui mừng từ nay ngập
như nắng
Đem thương yêu chan rưới
trên nhục nhằn
Ánh đạo vàng truyền về nơi
nơi.
Thầy không ham bao phố vui
đua chen người
Nơi đây về dạy con đời
tươi sáng
Đem tâm tư dâng hiến cho
cuộc đời
Sống oai hùng là dẹp gian
tham.
Thầy về đây như gió vui
đưa mây lành
Trao cho đời trời xanh đạo
thơm ngát
Con hôm nay không có chi
dâng mừng
Theo gương thầy một đời
lợi sanh.
Chùa em
(Nhạc và lời: Vĩnh Hảo;
sáng tác 1983, tặng các em Ban Hộ Niệm Dược Sư, chùa Long Quang)
1.
Không vì mưa to mà xa vắng
chùa
Không vì gió lớn mà quên
lời thầy
Đây chùa Long Quang, đây
chùa Long Quang
Yêu dấu vô vàn
Tiếng chuông rơi nhẹ
Tiếng kinh vang đều
Em chắp tay quỳ.
Đây chùa Long Quang, đây
chùa Long Quang
Khép nép bên rừng, vách
đất sơ sài
Mái tranh hiền hòa, nhưng
chí luôn bền.
2.
Trăng về đầy sân, thơm
ngát hương chùa
Lời thầy khuyên nhắc đậm
ghi trong lòng
Quây quần hát ca, vui đạo
từ bi
Lan khắp trên đời
Nắng qua bao mùa
Mưa rơi bao lần, em vẫn
không sờn.
Xa thì mặc xa, ai lười mặc
ai
Hôm sớm em về, thắp hương
em nguyền
Noi theo lời thầy, muôn
đời không quên.
Chùa Long Quang, xã
Long Phước, huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai,
hình chụp năm 1982
trước khi được xây dựng và tu bổ.
Tạm
biệt
(Nhạc và lời: Vĩnh Hảo;
sáng tác 1984; đoán trước những ngày hiểm nạn sắp xảy ra tại
chùa Long Quang..., tặng các em Ban Hộ Niệm Dược Sư, chùa Long
Quang)
Vui chưa tròn đã chia tay
rồi
Người lên đường người ngồi
nhìn theo
Tay chia tay mắt xa nhau
buồn
Ai ra đi mà lòng không đau!
Cuộc đời trôi như cánh hoa
rơi theo dòng
Mà người đi làm sao biết
hôm nao quay về?
Vẫy tay chào - người đã
lên đường
Đời vô cùng mình còn gặp
nhau
Tay tuy xa nhưng vẫn như
gần
Vui lên đi vì còn mai sau
Người không trôi như cánh
hoa rơi theo dòng
Vì ngày mai người sẽ nhớ
nơi đây quay về...
Người không trôi như cánh
hoa rơi theo dòng
Vì ngày mai người sẽ nhớ
nơi đây quay về...