Ôi quê xa
Mây chiều nay
Ngập đầu non
Buồn chiều nay
Giăng một hồn
Nắng còn say
Trong rừng thưa
Yêu quê hương
Nói sao vừa
Bên bờ kia
Là vườn xưa
Mà cách chia
Một cõi mờ
Trời ngã dài
Bên đồi tây
Sầu không phai
Với lòng này
Ôi quê xa
Và mẹ già
Sau biển mây
Bóng nhạt nhòa.
1988 (trại tị nạn Bataan, Philippines)