HÃY ĐIÊN
MỘT CHÚT VỚI ĐỜI
Nếu một lúc nào đó, không
chịu nổi cuộc đời, hãy điên một chút. Hoặc là, thỉnh thoảng
hãy giả đò điên một chút thì mới có thể chịu nổi cuộc đời
(hay là con người với những tham lam, gian dối, lường gạt,
đố kỵ, nhỏ nhen, tráo trở, lạm dụng, đểu cáng, xảo quyệt,
manh tâm, nghi kỵ, xoi mói, đóng kịch, kiểu cách, vênh váo, tự
cao, bộng rỗng, môi mép, điêu ngoa, đàng điếm, khoe khoang, khoác
lác...?) Cách nào cũng được. Tập điên trước hoặc chờ
đến khi chịu không nổi thì làm bộ điên.
"Điên
một chút", hay "làm bộ điên", có nghĩa là phải biết
nhìn cuộc đời bằng con mắt của người điên. Thấy con người
và thế giới bị đảo ngược. Nói đúng hơn, nhìn một cách
đảo ngược về con người và thế giới. Giống như
"trồng cây chuối" vậy đó: chúc đầu xuống đất, đưa
hai cẳng lên trời. Nhìn cuộc đời, bằng tư thế ấy. Thấy buồn
cười. Cái gì cũng có vẻ khôi hài, và rất lạ. Những gì mà
người ta, trong đó có chính mình, từng xem là quan trọng, là
đúng, là giá trị, là tối hảo... thực ra cũng chả là cái gì
cả; mà những gì người ta cho là sai bét, bẩn thỉu, hèn hạ,
mạt rệp, không ra gì... thực ra cũng chả là sao hết trơn. Một
chút điên đó sẽ biến toàn thể con người và cuộc đời
trong khoảnh khắc thành một nhà thương điên, và duy nhất mình
là người tỉnh. Lúc đó, mình sẽ thấy rằng... quả thực là
mình cần phải làm một cái gì đó để xây dựng cuộc đời, cứu
giúp con người, và chắc chắn là mình cảm thấy yêu thương
tất cả.
Nhưng mà, hãy nên nhớ là
chỉ tập điên một chút thôi, rồi trở lại bình thường--điên
thì cũng điên vừa vừa, chứ đừng điên quá mức rồi phải mất
công bị đưa vào nhà thương điên, bị giam, bị chích thuốc, bị
bắt phải uống thuốc mỗi ngày... rồi bị tập thể điên bao vây
cho đến lúc khùng luôn.
Điên
một chút, là một nghệ thuật. Điên vừa đủ để cười được,
vừa đủ để xem nhẹ tất cả, vừa đủ để phủi tay một cái,
đứng dậy, lên đường.
________________
Tái bút quan trọng:
bài
này được viết trong lúc người viết đang "trồng cây
chuối", cho nên ai đọc xong mà có bị điên gàn gì đó thì
xin đừng đổ hô đổ thừa nhé. Người viết không chịu trách
nhiệm các trường hợp điên khùng xảy ra trong các bài tập
"điên một chút" hay "làm bộ điên". (Huống
chi... điên mà còn biết đổ thừa thì đâu phải là điên; mà đổ
thừa cho ai chứ đổ thừa người điên thì... đúng là điên
thật rồi! Chao ôi, nói một hồi rồi chẳng còn nhớ là mình đang
tỉnh hay là đang điên đây?)
Vĩnh Hảo